Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1120

Trên thực tế, cô đã nghẹn nước tiểu rất lâu rồi, chỉ là không nỡ rời khỏi lòng anh, nhưng thực sự không kiên trì nổi “Anh đi với em” Hoàng Trường Minh cong môi.

Lam Ngọc Anh bị anh dắt đứng dậy, sau khi cửa phòng tắm đóng lại, còn có thế nhìn thấy cái bóng cao lớn dưới ánh đèn của anh, vô cùng yên tâm.

Hoàng Trường Minh đứng thẳng chờ ở bên ngoài, nếu không phải cô thẹn thùng, anh sẽ trực tiếp đi vào theo, nghe thấy bên trong truyền đến tiếng nước xả bồn cầu, anh mới bỏ cái tay đang cắm ở trong túi quần ra, chờ đi đắt cô.

Chỉ là đột nhiên nghe được bên trong truyền đến một tiếng hốt hoảng: “Ông xãt”

“Sao vậy?” Vẻ mặt Hoàng Trường Minh khẩn trương, trực tiếp phá tan cửa phòng tâm ra Lam Ngọc Anh ở bên trong đang chống tay lên bồn cầu, một tay khác ôm bụng, lông mi run rẩy nhìn về phía anh: “Em, hình như em sắp sinh rồi…”

Sau khi mang thai, mỗi tháng Lam Ngọc Anh đều nghe theo lời dặn của bác sĩ, đi kiểm tra thai kỳ ‘Vừa rồi vào nhà vệ sinh, lúc mặc đồ xong cúi người xuống xả nước, đột nhiên cảm giác bụng có chút không đúng.

Nếu như bình thường, ngày sinh dự tính là vào cuối tháng, đến lúc đó chỉ cần vào ở bệnh viện trước mấy ngày, lúc nào cũng chờ đợi đến khi sinh là được, nhưng có lẽ là do cuối cùng Hoàng Trường Minh đã trở về, tâm trạng của cô quá mức kích động, cho nên mới dẫn đến sinh non.

“Sắp sinh?”

Hoàng Trường Minh bước nhanh vọt tới trước mặt cô, giọng nói cũng cất cao, Một giây sau, anh lập tức cúi người xuống ôm cô vào trong lòng, bước nhanh xuống dưới tầng, nhưng mỗi một bước vẫn cẩn thận từng li từng tí, cất giong hô hào: “Chú Lý, thím Lý! Nhanh chuẩn bị xe, Ngọc Anh sắp sinh rồi!”

Nghe được tiếng động, chú Lý và thím Lý vội vàng mặc quần áo rồi thí nhau chạy ra ngoài Rất nhanh, chiếc Mercedes-Benz màu đen lao vụt ra trong đêm đông.

Bánh bao nhỏ giống như là có cảm ứng tâm linh, sau khi nghe được ba chữ “sắp sinh rồi”, liền lập tức tỉnh lại từ trong giấc mơ, nhìn bố ôm mẹ chạy xuống tầng, cậu bé cũng không cam chịu yếu thế, mặc áo ngủ nhỏ rồi trèo lên xe dưới sự giúp đỡ của thím Lý.

Rốt cuộc vẫn không có đợi được đến khi trời sáng đế thông báo tin tức tốt Hoàng Trường Minh đã trở về, bởi vì lúc Mereedes-Benz lái đến bệnh viện, người hai nhà Hoàng Lê đã đợi ở đó.

Thím Lý nhận được lời dặn dò của Hoàng Kiến Phong và Lê Hoài Lâm, một khi Lam Ngọc Anh có bất kỳ biến động nhỏ nào, cho dù là ban ngày hay là nửa đêm, nhất định phải báo tin cho bọn họ biết trước, cho nên khi nhìn thấy Hoàng Trường Minh ôm Lam Ngọc Anh lao xuống tầng, bà cũng vội vàng gọi điện thoại cho hai nhà, bởi vì vị trí nhà cũ của hai nhà Hoàng Lê cách khá gần, cho nên đã tới sớm hơn bọn họ.

“Trường Minh!”

Hoàng Kiến Phong nhìn thấy bóng người cao lớn đi xuống từ trong xe, kích động tiến lên Bên cạnh ngoại trừ vợ mình là Phạm Mỹ Lệ, còn có Hoàng Thanh Thảo gần đây mới về nước, không dám tin hỏi hai người bọn họ: “Thanh Thảo, Mỹ Lệ, không phải anh đang nãm mơ chứ? Thật sự là Trường Minh, con của anh trở về rồi”

Lúc thím Lý gọi điện thoại tới, ông vừa lúc xuống tầng uống nước, nghe được bà nói Lam Ngọc Anh sắp sinh, Hoàng Trường Minh đang ôm cô lái xe đến bệnh viện, Hoàng Kiến Phong còn tưởng rằng hơn nửa đêm thím Lý nói lung tung, nhưng không nghĩ tới quả thật thấy được người sống sờ sờ!

Nếu không phải còn khống chế được cảm xúc, suýt nữa ông đã ngất lịm đi tồi “Đúng đúng, anh, chúng ta đều không hề nẫm mơ!” Hoàng Thanh Thảo cũng kích động đến rơi nước mắt, trong miệng mảng anh là thẳng nhóc thối “Bốt” Hoàng Trường Minh gọi hai tiếng liên tiếp, theo thứ tự là Hoàng Kiến Phong và bố vợ Lê Hoài Lâm, lại chào Phạm Mỹ Lệ và Hoàng Thanh Thảo, sau đó khàn khàn nói với Hoàng Kiến Phong: “Con xin lỗi, đã để bố phải lo lảng!”

“Trở về là tốt, trở về là tốt rồi Nước mắt của Hoàng Kiến Phong tuôn rơi đầy mặt, nhưng hoàn toàn là nước mắt kích động, ông đã sớm tiếp nhận sự thật con trai rời đi, chỉ đảm chìm trong đau xót, thậm chí vừa rồi còn nghỉ ngờ mình nhìn thấy quỷ.

“Bố, con sẽ nói chuyện của mình với mọi người sau, Ngọc Anh sắp sinh rồi!”

Hoàng Kiến Phong lập tức càng thêm kích động: “Đúng, con dâu sắp sinh rồi”

“Ông à, nhà chúng ta có hai việc vui!” Phạm Mỹ Lệ cũng lên tiếng phụ họa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK