Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 425

Nhìn xuống đồng hồ, chuyến bay là tám giờ tối, còn nhiều thời gian.

Buổi chiều khi Hoàng Trường Minh gọi điện cho cô, muốn đi Mỹ một chuyến, nhưng không phải là một chuyến công tác bình thường.

Lam Ngọc Anh không khỏi lo lắng hỏi: “Hoàng Trường Minh, tình hình bên cô có nghiêm trọng lắm không?”

“Ừ” Hoàng Trường Minh móc một điếu thuốc, động tác châm lửa dừng lại, nhíu mày nói: “Rất khó giải quyết, trong công ty có nội gián, rất nhiêu bí mật kinh doanh đã bị rò rỉ cho công ty cạnh tranh, nếu như lần này không xử lý tốt, công ty của cô rất có khả năng bị phá sản.”

“Nghiêm trọng vậy sao?” Lam Ngọc Anh thì thào.

“Ừ” Hoàng Trường Minh gật đầu.

Lam Ngọc Anh hé miệng, thật ra cô cũng có nghe qua một số tin đồn, công ty hiện tại của cô trước đó đã bị Hữu Thảo thu mua lại, cho nên một số thông tin vẫn sẽ lọt ra ngoài, có đồng nghiệp thảo luận ở trong nhà ăn.

Cũng khó trách anh lại khẩn cấp đặt mọi thứ trong tay xuống đi đến New York hỗ trợ.

Hoàng Trường Minh đi tới, hơi khom một chân trước mặt cô: “Cho nên, anh nhất định phải giúp cô vượt qua khoảng thời gian khó khăn này.’ “Anh có thể… Lam Ngọc Anh đưa tay ôm mặt anh.

“Tin anh như vậy sao?” Hoàng Trường Minh nhíu mày.

“ỪI” Cô không chút suy nghĩ gật đầu.

Hoàng Trường Minh nhìn thấy điều này thì cong môi cười, bế cô lên trên giường.

Lam Ngọc Anh vừa nhìn lên, đã bị anh ngã nhào lên người. Bàn tay to ôm trọn lấy vòng eo, cô nhắc nhở anh: “Hoàng Trường Minh, anh lát nữa còn phải ra sân bay đó…”

Lam Ngọc Anh nhìn ra bầu trời bên ngoài, nếu biết nắm bắt thời gian một chút thì có thể tiết kiệm được hai tiếng đồng hồ, đối với anh mà nói quả thực có thể làm được rất nhiều việc.

Chưa kịp phản ứng lại, chiếc áo len trên người đã bị cởi ra.

Anh vuốt cằm cô, đặt lên môi một nụ hôn mãnh liệt, nụ hôn càng lúc càng nóng bỏng, quần áo lần lượt rơi xuống sàn nhà.

Nhiệt độ không khí trong phòng tăng cao, xen lẫn tiếng nấc đứt quãng của phụ nữ và hơi thở nặng nhọc.

Cuối cùng, Lam Ngọc Anh giống như cá mắc cạn, nằm trên giường, nửa mặt vùi vào trong gối, mí mắt đỏ vẫn chưa thoát ra khỏi dư âm, hai cánh tay trần buông sống lơ lửng.

Bầu trời bên ngoài cửa sổ không biết từ khi nào đã dần trở nên lặng lẽ.

Nhìn qua thấy Hoàng Trường Minh đang thắt lưng quần tây.

Không khí trong phòng vẫn phảng phất mùi thân mật, khi nãy anh không để lãng phí một giây phút nào, trên gương mặt hiện rõ lên sự thỏa mãn.

Đó thực sự là một cuộc ái ân mãnh liệt…

Nhưng mà chuyến đi Mỹ lần này của anh cũng chưa chắc chắn sẽ đi trong bao lâu, thời gian tới hai người họ sẽ không được làm những chuyện thân mật như vậy nữa, trong lòng cô vẫn muốn được làm hài lòng anh, hơn nữa cô cũng rất mong ngóng.

Hoàng Trường Minh sau khi cài lại cúc áo, vẫn như lần trước anh lại khụy chân xuống trước mặt cô.

Nắm lấy cánh tay đang buông sống lơ lửng, hôn lên bàn tay cô, giọng điệu lưu luyến: “Ngọc Anh, em có thể đi cùng anh!”

“Thôi… Lam Ngọc Anh lắc đầu: “Bên đó cô còn nhiều việc phải giải quyết, em đi cũng không giúp được gì, hơn nữa chỉ sợ lại gây thêm rắc rối!”

“Cũng được.” Hoàng Trường Minh do dự gật đầu.

Không phải sợ cô sẽ gây thêm rắc rối, mà lần này anh đến New York mục đích chính là giúp Hoàng Thanh Thảo vượt qua mối nguy này, sẽ không có nhiều thời gian rảnh rỗi, mà chăm sóc được cô được.

Chuông điện thoại reo, trên màn hình hiện chữ Phan Duy, Hoàng Trường Minh nhấc điện thoại, trầm giọng nói: “Ừ, tôi biết rồi, xuống liền bây giờ.” “Phan Duy ở dưới sảnh đợi rồi.”

Cúp máy, anh nhíu mày nói: “Không cần tiễn, anh xuống dưới rồi lên xe đi luôn”

Lam Ngọc Anh cũng không miễn cưỡng, vì đã tiêu tốn quá nhiều sức lực, anh quá nhiệt tình, tiêu tốn rất nhiều sức lực của cô, khẽ buông tay mình ra khỏi bàn tay anh: “Vâng, vậy anh mau đi đi…”

Hoàng Trường Minh xách vali, nhưng chưa đi ngay.

Im lặng khoảng hai giây, anh quay người bước gần về phía cô, cau mày hỏi: “Nếu ba anh lại đến tìm em, dù là uống rượu hay uống trà, đều không được đi, biết chưa?”

“…” Ba anh mà sẽ tìm cô để uống rượu sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK