Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1321

Gọi đô ăn bên ngoài thì gọi đồ ăn bên ngoài, không thèm chấp nhặt với anh, cô liền lấy điện thoại di động ra và mở ứng dụng gọi đồ ăn lên, nhưng mà đến khi chuẩn bị thanh toán thì lại bị anh đột nhiên đưa tay ra giật lấy điện thoại và ‘cộp” một tiếng vứt nó xuống thảm sản.

Trương Tiểu Du nối giận nhặt lên: “Cầm thú, anh bị trúng gió cái gì đấy!”

“Rốt cuộc là anh có để cho người ta ăn cơm không hả, hay là đế cho tôi ăn mì gói cũng được!”

Trương Tiểu Du nói xong, liền đứng dậy muốn đi về phía phòng bếp, nhưng mà cô vừa đi được mấy bước thì đã bị Trần Phong Sinh nắm tay giữ lại. Lại lần nữa ngã trở về trên ghế sô pha, cô nghe thấy giọng nói đây vẻ không vui của anh vang lên: “Chiều hôm nay em qut thẻ của anh rồi đúng không?”

“A? Đúng!” Trương Tiếu Du sửng sốt một chút rồi nhanh chóng gật đâu.

“Nếu đã quẹt rồi thì tại sao lại trả lại!’ Trần Phong Sinh nheo nheo đôi mắt đào hoa, âm trầm nói: ‘Cá vàng nhỏ, em nhất định phải cùng anh phân rõ vạch ranh giới vậy sao? Dùng tiền của anh khiến em khó chịu đến thế sao?”

“rước khi khi trong nhà dì nhỏ xảy ra chuyện cần tiền, cô thậm chí còn không sợ hãi chạy đi bán thận, cũng không muốn nói để cho anh ra mặt giải quyết. Sau này khi anh dùng cả đóng tiền giải quyết xong đâu vào đấy rồi, cô lại không ngừng cường điệu nhắc. đi nhắc lại chờ cục cảnh sát bắt được phạm nhân rồi sẽ trả lại tiền cho anh!

“Không phải!” Trương Tiểu Du lắc đầu, đàng hoàng giải thích nói: em quet thẻ… Là bởi vì em lại đụng phải Cố Yên!”

“Lại đụng phải cô ta ư2” Trần Phong Sinh sửng sốt.

Trương Tiểu Du gật đầu, nghiến răng nghiến lợi giải thích nói: “Ừ, cô ta vừa tới liên chọc tức em, em quet thẻ mua nhiều châu báu như vậy cũng là vì bị cô ta chọc cho điên lên, chứ cũng không phải là bản thân em muốn mua. Hơn nữa còn tốn lảm tiền như vậy, xong chuyện rồi dĩ nhiên là em muốn trả hàng lại rồi!”

‘Vẻ âm trầm nơi khóe mắt đuôi mày của Trần Phong Sinh không biết lúc nào thì biến mất, anh nhanh chóng khôi phục lại sắc mặt bình thường, trong giọng nói thậm chí còn mang theo vẻ mơ hồ: “Không phải là bởi vì không muốn tiêu tiền của anh đấy chứ?”

*Ừf’ Trương Tiểu Du gật đầu.

Có lẽ là sau khi anh nói ra câu “Anh là chồng của em”, cô cầm tấm thẻ đen này cũng không có cảm giác gượng tay nữa.

Lông mĩ cô vừa buông xuống thì nghe thấy anh miễn cưỡng nói ra một câu: “Đất quá thì anh cũng nuôi được!”

Trương Tiểu Du khẽ cần chặt khóe miệng, lại chợt nghĩ đến cái gì đó, cô.

đứng dậy đi tới ngưỡng cửa, lúc trở lại thì cầm trong tay một cái túi giấy vừa mới mua lúc chiều, “Đúng rồi, em lại mua cho anh một cái áo sơ mi Khi nói như vậy thì trong giọng nói của cô còn có chút ngượng ngùng: “Cái lần trước rẻ quá, em thấy ống tay áo cũng hơi bị sờn rồi, anh mặc cái này đi!

Nhưng mà cũng không phải là quẹt thẻ đen của anh, dù sao cũng là quà em muốn tặng cho anh, cho nên em tự quet thẻ tín dụng của mình!”

Chiếc áo sơ mi lần này cô mua rõ ràng là cao cấp hơn nhiều cái lần trước, không tệ như cái lần trước, hơn nữa giá cả cũng đất hơn nhiều, dùng một câu nói dễ hiểu để nói thì chính là cô sắp tiêu hết tiền trong thẻ tín dụng rồi!

Xế chiều trước khi cô đến tiệm châu báu kia phỏng vấn, thì thấy bên cạnh đó có một quầy bán đồ nam cao cấp, cho nên liền vào đó xem một lượt.

Cũng giống như đêm đó trong phòng làm việc ở bệnh viện, cặp mắt đào hoa kia Trần Phong Sinh nhìn sâu vào cô, giống như là muốn nhìn thấy cô, cô không được tự nhiên cúi đầu xuống, lại bị anh đưa tay ra kéo cô dậy khỏi ghế sô pha.

“Anh làm gì thế?” Trương Tiểu Du không hiểu.

Trần Phong Sinh cong môi hưng phấn nói: “Theo anh đi thử một chút!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK