Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 423

“Hi, anh đoán xem!” Lam Ngọc Anh cố ý nói, một giây trước khi mặt anh đen lại nhét vào trong ngực anh, có chút ngượng ngùng: “Hoa là do em mua, tặng cho bạn trai của em.

Hoàng Trường Minh im lặng nhíu mày, chỉ sợ cả đời này chưa từng được nhận hoa.

Anh lấy chìa khóa xe từ trong túi quần ra, nắm tay cô, đi đến chiếc Land Rover đậu bên đường, buổi chiều anh ra ngoài làm chút chuyện, lúc quay về liền đậu xe ở bên đường, không cần lại phải đi tới bãi đậu xe dưới tầng hầm.

Lam Ngọc Anh ngồi vào trong không khỏi hỏi: “Anh xong việc rồi?”

“Ừ.” Hoàng Trường Minh không nhìn cô.

Sau khi Lam Ngọc Anh thắt dây an toàn, tay vươn vào trong túi, không biết là tìm thấy cái gì, giấu ở trong lòng bàn tay.

Sau đó đưa tay về phía anh, nắm lấy bàn tay to lớn của anh trên vô lăng, một chiếc nhẫn bạc được đeo lên trên ngón tay thon dài của anh, rất bình thường nhưng dưới ánh hoàng hôn cũng rất sáng.

Hoàng Trường Minh nhìn chiếc nhẫn bạc, nhíu mày: “Cái này cũng là em mua?”

“Ừm.” Lam Ngọc Anh gật đầu, trên mặt vẫn đỏ bừng duỗi tay mình ra, phía trên cũng có một chiếc nhẫn bạc giống như của anh, thẹn thùng giải thích: “Em mua ở một tiệm ven đường, không đáng bao nhiêu tiền, một trăm bảy chục ngàn hai cái, nhẫn đôi, hai chúng ta mỗi người một cái.

Hoàng Trường Minh không nói gì, nhưng sau khi nổ máy, liền vươn tay ôm lấy cô.

Lam Ngọc Anh vụng trộm nhìn anh, thấy khỏe mắt đuôi lông mày đều đang mỉm cười, không có một chút giận dỗi. Đây là vui vẻ?

Cô không khỏi có chút kinh ngạc, không phải bởi vì mua nhẫn đôi đấy chứ?

Chiếc Land Rover màu trắng nhanh chóng hòa vào dòng xe cộ, khi gặp đèn đỏ, Hoàng Trường Minh cúi đầu hôn lên bàn tay đeo nhẫn của cô.

Trong quán cà phê, Lê Tuyết Trinh khuấy latte trong ly.

Lam Ngọc Thiên người tìm cô ta ngồi ở đối diện, từ sau khi ngồi xuống liền nói không ngừng, đùng đùng nói một tràng đều có liên quan đến Lam Ngọc Anh và Hoàng Trường Minh.

Lê Tuyết Trinh nghe thấy tâm trạng rất không tốt, trên mặt còn phải duy trì nụ cười ưu nhã.

Rốt cuộc chờ Lam Ngọc Thiên nói xong, cô ta dường như khẽ thở dài: “Chị cô xác thực là một nhân vật tàn nhẫn.”

“Em cũng đã sớm nói bản lĩnh quyến rũ đàn ông của cô ta rất cao! Chị Sunny, chị là hôn thê danh chính ngôn thuận của anh Trường Minh, cô ta không xứng tranh giành với chị! Chị nhất định phải bắt được anh Trường Minh, tuyệt đối đừng quá lương thiện với cô ta!” Lam Ngọc Thiên vội vã nói.

Lê Tuyết Trinh cười đáp lại, rất phong cách cũng rất tức giận.

Chuông điện thoại vang lên, sau khi cô ta nghe máy rồi cúp máy, nói với Lam Ngọc Thiên: “Ngọc Thiên, tôi còn có việc, tôi đi trước! Cảm ơn cô đã nói với tôi những chuyện này!”

Lam Ngọc Thiên nghe xong lập tức biểu thị vẻ trung thành nói: “Chị Sunny, chị yên tâm, bất luận thế nào em cũng sẽ đứng về phía chị!”

“Ngọc Thiên, cảm ơn cô.” Lê Tuyết Trinh dường như bị cảm động.

Xe Limousine đi vào trong sân một biệt thự, tài xế cung kính mở cửa xe: “Cô chủ, đến rồi!”

Khi Lê Tuyết Trinh xuống xe, điện thoại lại vang lên, vẫn là Nguyễn Hồng Mai gọi tới, cô ta cúp máy.

Vội vã bước vào biệt thự, người giúp việc đi tới đón, sau khi thay giày cô ta bước vào ném áo khoác và túi xách cho người giúp việc, lên phòng làm việc trên lầu hai, gõ cửa đi vào.

Bên trong, Nguyễn Hồng Mai đang ngồi bên chiếc bàn lớn, nhíu mày.

“Mẹ, mẹ làm gì mà gọi con về gấp như vậy?”

Lê Tuyết Trinh đi tới bàn ngồi xuống, trên mặt lộ ra vẻ khó hiểu.

Nguyễn Hồng Mai ngẩng đầu lên, cũng không nói nhiều, ném túi hồ sơ trong tay qua: “Con xem cái này trước đi.”

Lê Tuyết Trinh lộ ra vẻ nghi hoặc, theo lời Nguyễn Hồng Mai, cô ta mở túi hồ sơ ra, bên trong là một xấp tài liệu, rất rõ ràng là tìm thám tử tư điều tra, cô ta xem nội dung bên trên.

Chỉ trong vài phút, gương mặt cô ta đã thay đổi mấy lần.

Sau khi đọc đến trang cuối cùng, Lê Tuyết Trinh nặng nề đóng lại, giọng nói có chút run rẩy: “Mẹ, ba có biết chuyện này không?”

“Đương nhiên không biết!” Nguyễn Hồng Mai lập tức đứng dậy nói.

Công việc kinh doanh ở nước ngoài của nhà họ Lê đang rất phát triển, chồng bà ta đã thực hiện rất nhiều dự án ở Berlin, những năm gần đây ông ấy sống ở đó, ông ấy sẽ chỉ về vào dịp Tết Nguyên Đán hoặc khi có việc quan trọng, hơn nữa Nguyễn Hồng Mai sẽ không bao giờ nói với ông ấy.

Lê Tuyết Trinh lại lần nữa nhìn lướt qua thông tin trên bàn, đột nhiên lại cầm lên lần nữa, nhanh chóng xé vụn rồi ném vào thùng rác: “Mẹ, vốn dĩ con muốn kết hôn với Trường Minh, nên sẽ không bỏ cuộc! Bây giờ, con càng không thể buông tay!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK