Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 23

Cô khế cúi đầu chào, để đôi mắt nhìn xuống càng thấp càng tốt, rồi đi thẳng đến chiếc giường lớn ở giữa phòng, cô đã được huấn luyện căn bản về các công việc trên tàu du lịch. Vì vậy, Ngọc Anh cố gắng xếp gọn gàng bốn góc của ga trải giường càng nhanh càng tốt, giữ nhịp thở ổn định để không khiến anh ta chú ý.

Cái gối cuối cùng đã được đặt gọn gàng trên nệm, cô khẽ thở phào rồi định bụng trở ra ngoài ngay lập tức.

Nhưng vừa quay người đi được mấy bước, Hoàng Trường Minh đột nhiên hét lên dữ dội phía sau lưng: “Đứng lại!”

Lam Ngọc Anh dừng lại ngay tại chỗ và không dám nhúc nhích, chỉ rón rén quay lại thì thấy anh ta vân đứng như ban nấy, nhưng có vẻ cuộc gọi kia đã kết thúc, anh ta đang cầm bao thuốc lá trên tay, rút ra một điếu, rồi nhẹ nhàng bật lửa lên.

“Chuẩn bị nước tắm cho tôi.”

Lam Ngọc Anh thấp giọng: “Vâng…..’ Như một tên trộm, cô nhón chân đi vào phòng tắm, không hiểu sao lần nào đối mặt với anh ta cô cũng căng thẳng như vậy.

Cô ngó vào chỗ bồn tắm, vặn vòi nước, nhìn chảm chäm dòng nước đang chảy xiết, trong lòng Lam Ngọc Anh bỗng cảm thấy có chút hồi hộp, cô chớp mắt vài lân cho tỉnh táo lại, rôi đột nhiên cô cảm thấy có gì đó kỳ lạ phía sau, liền quay người lại và giật mình.

Hoàng Trường Minh không biết đã đi vào từ lúc nào, anh đang đứng sau lưng cô như một bóng đen cao lớn chiếm trọn cả tầm mắt cô. Nhìn từ góc độ này, đường nét khuôn cảm của anh ta thực sự tuấn tú.

Nhận ra người phục vụ là Lam Ngọc Anh, có một chút kinh ngạc thoáng qua trong mắt Hoàng Trường Minh, nhưng anh nhanh chóng hiểu ra lý do cô có mặt ở đây.

Anh ta liếc nhìn chiếc váy của nhân viên phục vụ trên người, chiếc áo sơ mi trắng nửa tay, hai tay áo phồng nhẹ ra như đóa sen, chiếc áo vest nhỏ màu đen ôm sát lấy vòng eo duyên dáng, cạp áo vest vừa cài dưới ngực, sau đó che ngang hông. Bên dưới là chiếc váy lụa đen ngắn cũn…..

Hoàng Trường Minh đổi giọng và nhìn đi chỗ khác: “Sao lại chậm chạp như vậy?”

“Bồn tắm này hơi lớn…..” Lam Ngọc Anh xấu hổ nói.

“Phải chờ bao lâu nữa?”

“Chuyện này đã được thiết lập rồi!”

“Còn nhiệt độ nước thì sao?”

“… Cũng đã được điều chỉnh!”

Nói xong, Lam Ngọc Anh bất giác chạm tay vào dòng nước thử độ ấm, sau đó mới nhẹ nhàng đứng dậy: “Anh còn muốn gì nữa không?”

“Không” Ánh mắt của Hoàng Trường Minh chỉ lưu lại trên người cô trong một khoảng thời gian ngắn.

“Vâng!” Lam Ngọc Anh thở phào nhẹ nhõm, đồng thời vẫn duy trì cái cúi đầu mà một nhân viên phục vụ nên làm, “Vậy tôi xin phép ra ngoài, nếu anh cần thêm gì thì có thể gọi dịch vụ phòng!

Nói xong, cô bước qua anh ta và chuẩn bị rời đi. Nhưng không biết có phải do cô đã quá lo lắng không, một chút nước chảy dưới sàn gạch lát khiến cô vô tình trượt ngã ngửa ra sau và hét lớn: “Á…, rồi hoảng sợ bám lấy tay anh ta. Sau đó là tiếng “Bõm'” khi ngã xuống bồn tắm.

Trong tích tắc, nước bản tung tóe khắp nơi.

Cảm thấy trên mặt có hơi thở nóng rực, Lam Ngọc Anh vội mở mắt ra thì trông thấy người đàn ông đang nằm trên người mình, thân thể bọn họ chỉ cách một lòng bàn tay, cơ ngực dưới lớp áo đen như muốn bật cúc phô ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK