Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 114

Hoàng Trường Minh không kéo khoá vảy lên cho cô ngay, bàn tay đưa lên phía trước, “Trống huơ trống hoác?” “.” Lam Ngọc Anh cắn môi.

Mặc loại váy này đương nhiên là không có khả năng mặc đồ lót như ngày thường, nếu không sẽ bị lộ ra vết.

Cảm giác đôi môi mỏng của anh đang mở ra từng đoá từng đoá hoa nóng bỏng, Lam Ngọc Anh sắp không đứng vững được, giọng nói cũng có chút run rẩy, “Đừng như vậy, sẽ bị nhìn thấy

Tay và đôi môi Hoàng Trường Minh đều không có ý tứ buông tha, hơn nữa càng ngày càng nghiêm trọng. “Buổi tối cởi ra cho anh xem, hum?”

Lam Ngọc Anh bị âm cuối của anh làm cho nóng bỏng, hơi thở chậm lại.

Không nặng không nhẹ cắn một cái lên vai, cô đành phải gật nhẹ đầu, “Ừm…”

Tựa như lúc này Hoàng Trường Minh mới vừa lòng, vòng đến phía trước rút tay về, sau đó là âm thanh rất nhỏ của khóa kéo vang lên, “Được rồi!”

Lam Ngọc Anh xấu hổ không lập tức đi ra ngoài, chờ tới khi anh đóng cửa lại, mới cọ cọ một chút lên khuôn mặt đỏ bừng rồi đẩy cửa ra lần nữa, lại là đụng phải ánh mắt mờ ám của nhà thiết kế.

Sau khi thay quần áo xong là trang điểm, khi ngồi xuống cô vẫn dùng tiếng Anh nhấn mạnh, “Đừng trang điểm quá đậm, đơn giản một chút là được!” “Ok!”

Khoảng hơn nửa tiếng sau, rốt cuộc cũng trang điểm xong.

Lam Ngọc Anh nhìn cô gái trong gương, có chút không dám tin đây là mình.

Không trang điểm đậm, rất nhạt, nhưng lại khiến dáng vẻ mới của cô rực rỡ hẳn lên, dựa theo yêu cầu của cô, kiểu tóc cũng không phức tạp, chỉ là mái tóc được tết bím chéo quá cái trán và buộc ở phía sau.

Lam Ngọc Anh cầm làn váy đứng dậy, bỗng nhiên có chút hồi hộp với phản ứng của Hoàng Trường Minh.

Giống như khi vào cửa, Hoàng Trường Minh ghếch chân ngồi ở trên sô pha, chẳng qua anh cũng đã thay đổi quần áo trên người, vạt áo dài và hẹp hơn tôn lên vòng eo thon và đôi chân dài của anh, thể hiện được sự cao quý ưu nhã của bộ vest.

Vẫn là vẻ không có chút kiên nhẫn nhẫn khi đợi lâu, ngón trỏ gõ gõ ở trên mặt đồng hồ.

Lam Ngọc Anh đặt tay ở bên miệng, ho “Khụ” một tiếng nho nhỏ.

Hoàng Trường Minh ngẩng đầu lên, biểu cảm giống vừa rồi khi cô nhìn vào trong gương, đôi mắt sâu thẳm lộ ra vẻ không dám tin, từ trên ghế sô pha đứng lên, nhanh chóng đi tới chỗ cô, ánh mắt không hề chớp một cái nhìn chăm chú vào mặt cô, hầu kết chuyển động lên xuống. “Em trang điểm?”

Lam Ngọc Anh đỏ mặt xấu hổ, “Ôi, hơi một chút…”

Lên xe, khung cảnh thành phố xa lạ xẹt qua.

Trong tay nằm một thỏi son môi, là lúc gần đi chuyên viên trang điểm đưa cho cô để cô tô lại, cho dù Lam Ngọc Anh giả vờ suy nghĩ chuyện gì đó, nhưng cũng không cách nào bỏ qua được ánh mắt người bên cạnh.

Cuối cùng cô thật sự không chịu nổi, đành phải chủ động lên tiếng, “Ừm, chúng ta còn bao xa nữa?”

Hoàng Trường Minh liếc xéo cô, lại hỏi một đẳng trả lời một nẻo. “Muốn hôn em.

Trái tim Lam Ngọc Anh lập tức tăng nhanh tốc độ đập.

Cả người co về phía sau, cũng chỉ có thể dựa ở trên lưng ghế, không tránh thoát được nụ hôn của anh, đơn giản nhằm hai mắt lại.

Tài xế ở phía trước thấy đèn đỏ nên dẫm phanh xe, mới làm nụ hôn triền miên này kết thúc.

Hoàng Trường Minh lấy một điều thuộc và bật lửa từ trong túi ra.

Khói thuốc màu trắng lượn lờ tản ra ở rong xe, cuối cùng Lam Ngọc Anh cũng khôi phục hô hấp trở lại bình thường, chỉ là giữa môi và răng đều là hương vị của anh.

Lén lút nhìn anh, thấy gương mặt và khỏe môi anh giống như đang hơi căng lại, không nhịn được nằm chặt ngón tay, không biết mình chọc anh chỗ nào. “Anh… Làm sao vậy?”

Lam Ngọc Anh cẩn thận hỏi.

Hoàng Trường Minh hút điều thuốc, cúi người cắn ở bên tai cô, “Hối hận vì đã đưa em tới đây.”

Lam Ngọc Anh bị đau, tức giận mà không dám nói gì.

Vào lúc anh hơi rời đi, vuốt vuốt lỗ tại mình, do dự nhỏ giọng hỏi, “Vậy…… Em về khách sạn?” “Hừm!” Hoàng Trường Minh lại đưa điều thuốc vào trong miệng một lần nữa.

Lam Ngọc Anh quan sát mấy giây, thấy anh thật sự không có muốn muốn thả mình đi, mới vặn cây son môi trong tay ra.

May mà lúc gần đi chuyên viên trang điểm đã đưa cho cô, vừa rồi bị anh hôn đã trôi mất, vừa đúng lúc có thể tô lại một lần nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK