Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1490

Cầm giấy khám thai, chủ nhiệm khoa phụ sản cười hòa ái nói: “Hiện tại đang mang thai ở tuần thứ bảy, lúc này phôi thai chỉ lớn bắng hạt đậu bình thường chúng ta ăn, khoảng một milimet, đừng thấy nó rất nhỏ mà nhàm, tốc độ hình thành lên não thai nhỉ rất nhanh, chia trung bình thì mỗi phút sẽ có 10000 tế bào thần kinh được sinh ra! Nhớ phải bổ sung nhiều vi-ta-min B11 đấy nhé!”

“Vâng!” Không đợi Trương Tiểu Du mở miệng, Trần Phong Sinh đã lên tiếng.

Đặt tờ giấy khám trong tay xuống, chủ nhiệm khoa phụ sản tiếp tục nói: “Trước mắt theo kết quả khám thai thì thai nh phát triển rất tốt, từ tuần thứ 7 đến tuần thứ 10 của thai kỳ đang là giai đoạn dễ mắc bệnh cao, phụ nữ có thai thường có cảm giác tìm đập nhanh, chóng mặt, thèm ăn, lúc này có thể chọn một số thực phẩm ít đường, ít calo và giàu chất xơ như chà là đỏ, hạt dẻ, đậu phộng, hạt dưa,.. nhé!”

“Vâng!” Trần Phong Sinh nhếch môi, giống như đang yên lặng ghi nhớ.

“Bởi vì ba tháng đầu là thời kỳ nguy hiểm, cho nên chúng ta phải hết sức cẩn thận, còn lại thì không còn gì nữa!” Chủ nhiệm khoa phụ sản nói xong thì cười ngẩng đầu nhìn bọn họ: “Lại nói Phong Sinh cũng là bác sĩ, có cậu ấy ở bên thì cũng có thể yên tâm, nếu có gì không thoải mái thì bất cứ lúc nào cũng có thể gọi điện cho tôi! Yên tâm, tôi không thu phí cố vấn đâu!”

Trương Tiểu Du nghe thấy Trần Phong Sinh nói lời cảm ơn với bác sĩ xon cuối cùng, lúc đôi bên đứng lên cô nghe thấy anh nói câu sau cùng kia: “Thế chủ nhiệm Diệp, trong thời gian mang thai nhà cháu xin nhờ cậy hết vào chú ạt”

Trái tim cô loạn nhịp mất rồi Chờ sau khi nói lời chào tạm biệt với chủ nhiệm khoa xong, hai người đi ra khỏi văn phòng, Trương Tiểu Du cuộn ngón tay trong lòng bàn tay, trái tìm vẫn vì câu ‘nhà cháu vừa rồi của anh mà đập loạn nhịp không thôi Khóe mất liếc nhìn anh, chỉ thấy trên mặt anh vẫn là vẻ bình thản không lộ chút cảm xúc, không nhìn ra có gì bất thường cả.

Trương Tiểu Du nhíu mày, không nói gì cả Lúc đi ra khỏi thang máy băng qua đại sảnh, cô liền nghe thấy phía chếch đối diện có người gọi mình “Cá Nhỏt”

Trương Tiểu Du nhìn theo tiếng gọi thì thấy một bóng dáng nhỏ nhẫn mới vừa đi thang cuốn lên, vẫn là kiếu tóc đuôi ngựa trẻ trung hoạt bát, vì trên người mặc áo blouse trằng cho nên đường nét gương mặt có thêm vài phần anh khí Cô không khỏi cười rộ lên: “Lan Hoat”

Lý Lan Hoa lấy tay ra khỏi túi áo trắng, nhìn thấy tờ giấy khám trong tay Tiần Phong Sinh, cô nàng hiểu rõ hỏi: “Các cậu đây là vừa mới đi khám thai xong há?”

“Ừ” Trương Tiểu Du gật đầu.

“Cục cưng thế nào?” Lý Lan Hoa không khỏi sờ soạng bụng dưới của cô.

‘Vẻ mặt Trương Tiểu Du dần trở nên nhu hòa: “Chủ nhiệm khoa phụ sản khám thai cho tớ, ông ấy nói thai nhỉ rất khỏe mạnh!”

“Vậy thì tốt rồi!” Lý Lan Hoa mỉm cười, lòng bàn tay lưu luyến thu lại: “Cá Nhỏ, hiện tại cậu đang trong kỳ đâu mang thai, tương đối có vẻ nguy hiểm, cậu phải nhớ rõ lúc nào cũng phải cẩn thận, nghe chưa?”

Trương Tiểu Du gật đầu.

Không biết vì sao, cô cứ cảm thấy mỗi lần Lý Lan Hoa nhắc tới con nít, trong mắt luôn mang chút cảm xúc tối tăm không rõ, lúc cô còn đang muốn cẩn thận tìm tòi nghiên cứu thì Lý Lan Hoa bỗng nhiên vén vạt áo blouse trắng, lên, móc một thứ từ trong quần bò ra nhét vào trong tay cô: “Đúng rồi, cái này trả lại cậuf Trương Tiểu Du ngẩn ra, cúi đầu nhìn mới thấy là một chiếc chìa khóa.

Lý Lan Hoa liếc nhìn Trần Phong Sinh, sau đó lén nháy mắt với cô nói: “Thật ra ngày đó sau khi cậu đưa cho tớ xong tớ còn chưa đưa cho bác sĩ Sinh, trực giác của phụ nữ nói cho tớ biết, lần này cậu nhất định không đi được! Hiện tại, chiếc chìa khóa này cứ coi như là vật quy nguyên chủ đi!”

Trương Tiểu Du bất đắc dĩ cầm chiếc chìa khóa trong lòng bản tay.

Ba người cùng đi ra khỏi tòa nhà bệnh viện, sau khi đi xuống bậc thang, Lý Lan Hoa buông tay cô, cười bày tỏ: “Tớ còn phải đến phòng cấp cứu gấp bên kia nên không thể nói nhiều hơn với cậu, hôm nào tớ không có ca trực sẽ gọi cho cậu saul Bye be”

“Bye byel” Trương Tiểu Du mỉm cười Lý Lan Hoa bước nhanh rời đi, có thể nhìn thấy lúc lướt qua bệnh nhân, đôi bên còn chảo hỏi nhau, Mắt thấy bóng lưng kia càng lúc càng xa, Trương Tiểu Du đang định thu lại tầm mất lại chỉ thấy một chiếc xe jeep phi qua với tốc độ rất nhanh, lúc lướt qua nhau, cửa xe bồng nhiên hạ xuống, Lý Lan Hoa đang đút hai tay vào trong áo blouse trắng liền bị nhấc lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK