Diệp Viễn đột phá đến thời khắc mấu chốt, bỗng nhiên cảm thấy nguyên lực bên người cực nhanh xói mòn, sắp chống đỡ không nổi hắn đột phá.
Loại tình huống này xuất hiện để hắn cảm thấy có chút không hiếu thấu.
Hơi mở mắt, lại nhìn thấy bên cạnh có thêm một người, mà người này cũng đang đột phá.
Nguyên lực phong bạo của đối phương mạnh hơn chính mình nhiều, rõ ràng là cường độ mà võ giả Ngưng Tinh Cảnh mới có.
Diệp Viễn rất nhanh liền hiểu rõ vấn đề.
Mặc dù người này vô cùng lạ mắt, nhưng chỉ từ chuyện đối phương lựa chọn đột phá ở bên cạnh mình đến xem, rõ ràng chính là không có hảo ý!
Đối với loại hàng này, xưa nay Diệp Viễn đều không khách khí.
Khóe miệng Diệp Viễn hơi vểnh, trong lòng cười lạnh nói: “Muốn chơi trò cướp đoạt nguyên lực sao? Có lúc sẽ cho ngươi phải khóc!”
Nếu đối phương muốn chơi, vậy thì chơi với hắn thôi!
Dường như cảm giác được ánh mắt của Diệp Viễn, Lý Trường Vũ cũng quay đầu nhìn về phía này, sau đó làm động tác một ngón tay cái hướng xuống dưới, ý vị khiêu khích vô cùng nồng đậm.
“Thật sự là quá phách lối! Gia hỏa này vậy mà khoa tay làm loại thủ thế đó, cho là u Vân tông ta không người sao?”
“ừm? Ta nhớ ra rồi, trên người hắn mặc chính là y phục của Thiên Càn tông! Hắn là đệ tử Thiên Càn tông!”
“Cái gì? Sao đệ tử Thiên Càn tỏng lại chạy đến u Vân tông chúng ta đột phá cảnh giới?”
“Ngươi bị ngu à? Nhìn hắn giống đến đột phá cảnh giới sao, căn bản chính là đến phá quán! Cướp đoạt nguyên lực bên cạnh Diệp Viễn đến cho mình đột phá, để Diệp Viễn đột phá thất bại, còn trước mặt chúng ta nhiều người như vậy làm ra dạng thủ thế này, thật sự cho là u Vân tông ta không người mà!”
“Nói thì nói như thế, nhưng đệ tử Thiên Càn tông này thật sự rất mạnh! Trước khi chúng ta đột phá cảnh giới đều phải làm rất nhiều chuẩn bị, lại tìm nơi không người để bế quan. Hắn thì tốt rồi, trực tiếp chạy tới đã đột phá! Hơn nữa ngươi nhìn dáng vẻ của hắn, rõ ràng còn có dư lực cực lớn, giống như đột phá cảnh giới với hắn mà nói là chuyện thường ngày vậy.”
“Ta nói ngươi có thể đừng nâng lên chí khí của người khác, diệt uy phong của chính mình hay không? Ngươi cũng biết thiên phú của Diệp Viễn, nói không chừng sẽ có kỳ tích sinh ra đấy!”
Đệ tử u Vân tông nhận ra lai lịch của Lý Trường Vũ, thế là trở nên cùng chung mối thù.
Mặc dù đa số người trong bọn họ chưa gặp qua người của Thiên Càn tông, nhưng cũng đều biết Thiên Càn tông phách lối.
Ngược lại Diệp Viễn lại hoàn toàn không biết gì cả, đối mặt với khiêu khích của Lý Trường Vũ, hắn chỉ cười nhạt một tiếng, đứng lên.
Loại khiêu khích nhàm chán này, căn bản Diệp Viễn không thèm để ý.
Hắn chỉ coi loại khiêu khích này như đàn bà đanh đá chửi đổng. Ngươi mắng ta một câu, chẳng lẽ ta còn phải mắng lại?
Diệt đi khí diễm phách lối của đối phương, biện pháp tốt nhất là đánh ngã hắn! Đánh cho hắn tâm phục khẩu phục!
“Tụ Linh Ấn!” Diệp Viễn quát nhẹ một tiếng.
Chỉ thấy hai tay Diệp Viễn bắt đầu chuyển động như ảo ảnh, đánh ra từng đạo ấn quyết.
Đột nhiên, nguyên lực phong bạo của Diệp Viễn lần nữa bắt đầu trở nên cuồng bạo!
Vốn dĩ nguyên lực phong bạo của Diệp Viễn bị Lý Trường Vũ cướp đoạt đã trở nên mỏng manh vô cùng, tùy thời liền có thể tiêu tán.
Vậy mà lúc này, nguyên lực phong bạo của hắn giống như là điên cuồng, cướp tới rất nhiều nguyên lực từ chỗ Lý Trường Vũ bên kia, hơn nữa còn đang không ngừng lớn mạnh!
Thân là một luyện dược sư cấp cao, hắn nắm giữ vô số ấn quyết.
Có đôi khi vì đề thăng chất lượng của đan dược mà luyện dược sư phải tụ nguyên lực lại, Tụ Linh Ấn này chính là ấn quyết tương đối đơn giản trong số đó.
ở kiếp trước, khi cảnh giới của Diệp Viễn còn thấp sẽ thường xuyên dùng đến, về sau cảnh giới cao lên thì cực ít dùng.
Vậy mà lúc này dùng tới, vẫn vô cùng thuần thục như cũ, hiệu quả cũng vẫn cực mạnh.
Có ấn quyết dẫn đạo, nguyên lực phong bạo của Diệp Viễn giống như một cái vòng xoáy, không ngừng lớn mạnh.