Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sinh Tử Luân Hồi, một chiêu tỉnh ngộ.

Bộ ấn pháp này, nhất định chính là chuyên chế tạo cho Diệp Viễn.

Ngộ tính của Diệp Viễn vốn đã cực cao, thêm nữa cuộc đời hắn nhấp nhô, trải nghiệm vượt xa người bình thường có thể tưởng tượng.

Nên hắn mới trực tiếp lĩnh ngộ đạo Niết Bàn Ấn này.

Ninh Thiên Bình thấy Diệp Viễn lĩnh ngộ, không khỏi mừng rỡ nói: “Chúc mừng đại nhân! Sư tôn, con vừa mới nói rồi đấy, đại nhân rất lợi hại đó?”

Mạc Lệ Phi lộ ra nụ cười xấu hổ, trong lòng không ngừng chấn động.

Vừa rồi hắn còn chướng mắt Diệp Viễn, cảm thấy tư chất Diệp Viễn quá kém.

Bây giờ, hắn mới biết mình đã quá sai rồi!

Ngộ tính bậc này, quả thực là chấn động thiên hạ.

“Ha ha, ngộ tính của Diệp Viễn tiểu hữu, quả thật đáng sợ, lệnh sư có thể thu được đồ đệ như ngươi, quả thật là một chuyện may mắn!” Mạc Lệ Phi cảm khái nói.

Diệp Viễn cười nói: “Ta là gặp được cơ duyên, đi vào trạng thái ngộ hiểu, mới cảm ngộ được Niết Bàn Ấn. Các ngươi tiếp tục đi, ta củng cố lại một chút bộ ấn pháp này.”

Dưới sự dẫn đạo của Mạc Lệ Phi, công pháp Ninh Thiên Bình chuyển đổi rất nhanh.

Hắn hoàn tất chuyển đổi công pháp, cũng là tương đối quen thuộc với bộ “Tinh Dạ Hạo Vân Quyết” này, về sau tu luyện cũng là làm chơi ăn thật.

“Sư tôn, người nói người có huyết hải thâm thù, người còn chưa nói kẻ thù của người là ai nữa?” Đột nhiên Ninh Thiên Bình hỏi.

Mạc Lệ Phi thở dài nói: “Chờ thực lực của con đủ, vi sư tự nhiên sẽ nói cho con biết.”

Ninh Thiên Bình gật đầu, hắn biết thực lực của mình bây giờ quá yếu, còn hơi sớm để bàn luận chuyện báo thù.

“Sư tôn, đồ nhi và đại nhân sắp phải rời khỏi đây đi Thông Thiên Sơn, người đi cùng với chúng con đi!” Vẻ mặt Ninh Thiên Bình trông đợi nói.

Tâm tư Ninh Thiên Bình đơn thuần, cảm thấy Mạc Lệ Phi đối tốt với hắn, mấy ngày này, giữa hai người bồi dưỡng được không ít tình sư đồ.

Bây giờ, Mạc Lệ Phi đã dần dần công nhận người đồ đệ này.

Đúng như Diệp Viễn nói, người đồ đệ này không khiến cho hắn thất vọng.

Nhưng mà quan trọng hơn là hắn có lòng tin với Diệp Viễn!

Nghe Ninh Thiên Bình nói, Mạc Lệ Phi có chút động lòng, nhưng mà rất nhanh hắn chỉ lắc đầu nói: “Vi sư không đi, các con đi thôi.”

Dường như Diệp Viễn nhìn ra tâm tư của Mạc Lệ Phi, lấy ra một chiếc nhẫn nói: “Tiền bối, chỗ ta có một viên Hư Linh Giới, ngươi có thể ở trong đó. Hai người thầy trò các ngươi vừa mới kết duyên, lập tức tách ra thì có chút quá tàn nhẫn. Huống chi về tu hành sau này của Thiên Bình, còn cần tiền bối dạy dỗ.”

Ánh mắt Mạc Lệ Phi cứng lại nói: “Ngươi… ngươi lại còn có một linh hồn Huyền Bảo!”

Cái nhẫn này, cũng là một kiện linh hồn Thần Quân Huyền Bảo.

Mặc dù so với Trấn Hồn Châu, thì không bằng rác rưởi, nhưng để Mạc Lệ Phi ở bên trong, vẫn là không thành vấn đề.

Bây giờ, Mạc Lệ Phi chỉ là một luồng tàn hồn, sinh cơ còn lại không nhiều.

Hắn để lại rất nhiều đường lui ở trong Trấn cổ Thiên Môn, mới có thể giữ được tàn hồn, nhưng mà chỉ cần rời khỏi nơi này, sinh cơ của hắn sẽ nhanh chóng tiêu tan.

Linh Hư Giới này, đúng là một kiện linh hồn Thần Quân Huyền bảo ở trong Tử Cực điện.

Dù sao Diệp Viễn cũng không dùng được, đưa cho Ninh Thiên Bình chính là thích hợp nhất.

Ninh Thiên Bình nhìn thấy không khỏi vô cùng vui mừng, nói: “Ha ha, quá tốt rồi! Sư tôn, chúng ta có thể rời khỏi cái chỗ chết tiệt này! Người yên tâm, đồ nhi nhất định sẽ khắc khổ tu luyện, tranh thủ sớm ngày giúp sư tôn báo thù!”

Trong lòng Mạc Lệ Phi kích động, gật đầu nói: “Được, vậy vi sư, sẽ ở trong cái Linh Hư Giới này!”

Trong lòng hắn không khỏi khiếp sự, tiểu tử Diệp Viễn này, thực sự trên người có quá nhiều bí mật.

Mặc dù đây chỉ là một kiện Thần Quân Huyền Bảo, nhưng loại linh hồn Thần Quân Huyền Bảo là cực kỳ hiếm thấy.

Hắn không ngờ được, trên người Diệp Viễn còn có kiện bảo bối thứ hai này.

Vùng đất hoang vu bên ngoài Trấn cổ Thiên Môn, linh khí phong bạo cường đại dần dần tiêu tán.

Vẻ mặt Cảnh Lộ hăng hái, hắn có được “Xích Quang Cửu Minh Thần Quyết”, sau khi chuyển công pháp, rất nhanh đã đi đến bình cảnh Thần Quân tầng hai, rồi lại trực tiếp đột phá.

“Quả nhiên không hổ là Cảnh Lộ thiếu chủ, thiên phú bậc này thật là hiếm thấy trên đời!”

“Có người nói hắn mất chưa đầy năm mươi năm đã đột phá Thần Quân tầng một, thế mà bây giờ đã đột phá đến Thần Quân tầng hai!”

“Lần này, hắn có được công pháp cấp năm đỉnh phong, về sau sợ rằng sẽ trở thành cường giả tuyệt thế!”

Mọi người nhao nhao thán phục thiên tư của Cảnh Lộ, tốc độ hắn tu luyện thực sự quá nhanh, làm cho người khác thán phục.

Đúng lúc này, hai đạo quan mang phóng ra từ trong Trấn cổ Thiên Môn, trở lại bên trong Linh Quyển.

“Là Diệp dược sư!”

“Nghe nói lần này hắn đi vào phía sâu trong tinh không, không biết là có được bảo vật Thần Đạo cấp sáu không!”

“Không nhất định! Bảo vật cấp sáu cực kỳ ít, mặc dù bọn họ đi vào sâu trong tinh không, cũng chưa chắc có thể có được.”

Không ít người ở đây đều suy đoán Diệp Viễn đã có thu hoạch gì.

Sắc mặt Cảnh Lộ lại là trầm xuống, đi ra nghênh đón.

“Diệp Viễn, lúc trước ngươi ở trước mặt ta giả tạo, khinh thường công pháp cấp năm đỉnh phong. Không biết là ngươi có được cái gì?” Cảnh Lộ cười lạnh nói.

Đối với gia hỏa tự đại này, Diệp Viễn chỉ có thể cạn lời, hắn chỉ nhàn nhạt nói: “Ta có được cái gì, liên quan gì đến ngươi?”

Cảnh Lộ cũng không để ý, cười nói: “Diệp Viễn, ta muốn khiêu chiến với ngươi! Ngươi thua, ta cũng không cần bảo vật của ngươi, ngươi chỉ cần biểu diễn cho mọi người xem một chút, ngươi dám không?”

Cảnh Lộ chắc chắn, Diệp Viễn nhất định là có được trọng bảo gì đó sợ biểu diễn ra sẽ lọt vào tầm ngắm của mọi người.

Bây giờ, hắn chính là muốn bức Diệp Viễn lộ bảo vật ra để dẫn tới thù hận của mọi người.

Hắn không tin, không có ai động tâm.

Chút thủ đoạn ấy của Cảnh Lộ, sao Diệp Viễn có thể không nhìn ra?

Hắn cười mà như không cười nhìn về phía Cảnh Lộ nói: “Ngươi cũng đã đột phá đến Thần Quân tầng hai, khiêu chiến một Quy Khư Cảnh, da mặt của ngươi thật là dày đó!”

Diệp Viễn vừa mới nói, quả nhiên có không ít người chỉ trỏ, vô cùng khinh thường với loại hành vi này của Cảnh Lộ.

Đây là trắng trợn khi dễ người mà!

Có điều, hiển nhiên Cảnh Lộ đã sớm có chuẩn bị, cười nói: “Ngươi cũng không phải Quy Khư Cảnh bình thường, thực lực của ngươi đều đã mạnh hơn so với tuyệt đại đa số Thần Quân tầng một, bây giờ lại có được trọng bảo của Trấn cổ Thiên Môn, chiến đấu vượt một cấp nữa cũng không phải là không có khả năng!”

“Đây… đây cũng quá không biết xấu hổ đi!”

“Đúng đấy, mặc dù chúng ta rất hiếu kỳ Diệp Viễn có được bảo vật gì, nhưng mà vô sỉ thế này, vẫn là khiến người khác xấu hổ!”

“Quy Khư Cảnh vượt cấp chiến thắng Thần Quân tầng một đã là vô cùng biến thái, lại còn chiến thắng Thần Quân tầng hai nữa, điều này sao có thể?”

Diệp Viễn nghe vậy híp mắt một cái, nói: “Ngươi thật sự muốn biết ta có được bảo vật gì?”

Cảnh Lộ cười nói: “Dĩ nhiên là muốn! Không riêng gì ta, ta nghĩ tất cả mọi người đều muốn biết, ta chẳng qua chỉ là giúp mọi người nói lên tiếng lòng mà thôi.”

Diệp Viễn gật đầu nói: “Nếu đã như vậy, ta thành toàn ngươi!”

Cảnh Lộ vừa nghe, không khỏi lộ ra nụ cười gian kế được thực hiện.

Hắn không tin, dựa vào thực lực bây giờ của hắn, Diệp Viễn có thể đánh bại hắn!

“Ra chiêu đi!” Vẻ mặt Cảnh Lộ tự tin nói.

Diệp Viễn cười cười, thần nguyên cả người phồng lên, rất nhanh đã ngưng tụ thành một đạo ấn quyết huyền diệu khó lường!

Cảm thụ được sự rung động của năng lượng kinh khủng kia, sắc mặt Cảnh Lộ chợt biến.

“Niết Bàn Ấn!”

Diệp Viễn rót tất cả thần nguyên của cơ thể vào, hung hãn đánh ra một ấn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK