Lưu Minh Thiên Tôn khẽ thở dài nói: “Lúc đầu ta khuyên các ngươi, các ngươi thế nào cũng không nghe. Bây giờ, hối hận cũng không kịp!”
Những người khác trầm lặng một hồi.
Lúc trước Lưu Minh Thiên Tôn đã cảnh báo bọn họ, nói lý giải của Diệp Viễn đối với đan đạo rất sâu, sáng chế mấy loại đan phương mới là không thành vấn đề, nhưng mà không có ai tin.
Chỉ là, trong lòng Lưu Minh Thiên Tôn vẫn là vô cùng chấn động.
Hắn cho là mình đã xem trọng Diệp Viễn, không ngờ được biểu hiện của Diệp Viễn vẫn như trước vượt qua tưởng tượng của hắn.
Một khi những đan dược này được đẩy ra ngoài, giống như là võ giả tẩy cân phạt tủy vậy, khiến cho cả giới luyện dược của Nam giới thay máu.
Đối với sáu đại thánh địa mà nói, đả kích lần này gần như mang tính hủy diệt.
Ánh mắt Đan Ngọc Thiên Tôn lấp lóe, mở miệng nói: “Việc đã đến nước này, chúng ta đã không có đường lui! Lệnh cho tất cả các tiệm thuốc, giảm giá cả của đan dược xuống một nửa! Thực sự không được gì giảm sau mươi, bảy mươi phần! Nếu phẩm chất không sánh được với bọn họ, vậy thì chúng ta sẽ dùng giá cả bức tử bọn họ! Liên minh Nam giới to như vậy, còn có thể bị một người đánh bại? Vậy thì chúng ta, chẳng phải đều thành trò cười sao?”
Nghe Đan Ngọc Thiên Tôn nói, tinh thần những người khác chấn động.
Hao tổn một chút, dù sao cũng còn tốt hơn là để những đan dược này hỏng trong kho.
Lần này liên minh Nam giới dùng sức quá mạnh, một lần luyện chế đan dược gần đủ cho các thế lực lớn bán hơn mười năm.
Có điều loại thủ đoạn này là điển hình của việc hại người không lợi mình, quá vô sỉ.
Chỉ là đến lúc này, mấy đại lão sẽ không quan tâm có vô sỉ hay không.
Kết quả là, giữa liên minh Nam giới và Vạn Bảo Lâu bắt đầu một trận chiến ác chiến kéo dài.
Đan dược của Vạn Bảo Lâu đúng là thiên hạ vô song, thay đổi tất cả nhận thức của võ giả.
Hơn mười loại đan dược được đẩy ra, lập tức vang dội toàn bộ Nam giới, danh tiếng cực cao.
Nếu như so sánh thì đan dược của liên minh Nam giới quá nát.
Có điều ngươi cũng không ngăn nổi người ta không biết xấu hổ!
Ngươi bán đan dược thượng phẩm với giá mười vạn Thần Nguyên Thạch, người ta chỉ bán năm vạn, thậm chí ba vạn Thần Nguyên Thạch, đây đối với một vài võ giả tầng chót mà nói vẫn rất có lực hấp dẫn.
Nhất thời, hai bên giằng co ở đó.
Trận đánh giằng co này, tiếp tục đến năm thứ năm thì bị tin tức liên tiếp phá vỡ cân bằng.
Đầu tiên, Triều Nguyên Thiên Tôn xuất quan, tuyên bố gia nhập trận doanh Vạn Bảo Lâu.
Tin tức thứ hai, thế gia Bắc Đường và bảy đại thế gia ẩn thế, cũng tuyên bố gia nhập trận doanh Vạn Bảo Lâu.
Mặc dù Triều Nguyên Thiên Tôn là một kẻ tán tu, nhưng mà thế lực dưới trướng hắn cũng là không thể khinh thường.
Lúc này xuất quan, hắn đã đột phá nửa bậc Tổ Cảnh!
Thực lực này, đặt ở toàn bộ Nam giới đã là sự tồn tại đỉnh cao, không người nào dám coi nhẹ hắn.
Mà Bắc Đường và các thế gia gia nhập càng là cho liên minh Nam giới một kích trí mạng.
Bảy đại thế gia, mỗi một nhà đều là thế gia cấp Thái Sơn Bắc Đẩu của giới luyện dược Nam giới, thậm chí thực lực không thua bảy đại thánh địa.
Có bọn họ ủng hộ, thực lực Vạn Bảo Lâu lập tức tăng một mảng lớn.
Đối với Vạn Bảo Lâu mà nói, mấu chốt chính là vấn đề tài nguyên, dù sao hai bên cũng đều là đối thủ khó đối phó.
Mặc dù những thế gia ẩn thế này không được nhiều người biết đến nhưng lại có sức ảnh thưởng cực lớn ở mặt tài nguyên.
Có dạng thế lực này, Vạn Bảo Lâu căn bản không sợ đánh lâu dài.
Ngươi giảm giá của ngươi, ta xem ngươi có thể giảm đến bao giờ!
Đến năm thứ tám, rốt cuộc liên minh Nam giới cũng bắt đầu không chống đỡ nổi nữa.
Đầu tiên, một nhóm thế lực trung bình, nhỏ không chịu nổi, bắt đầu nhao nhao đóng cửa.
Tài nguyên bọn họ nắm giữ trên tay kém quá xa so với những đại thành địa kia.
Ngay sao đó, thế lực của một vài Tông Sư cũng dần dần bắt đầu đóng cửa.
Về sau nữa, cho dù là dạng thế lực lớn như Vân Đan Lâu, cũng bắt đầu không chịu nổi.
Năm thứ chín, phủ thành chủ đại đế đô Vân Đan, mây mù che phủ.
Trên mặt tất cả các đại lão, đều viết đầy chữ rã rời và bất đắc dĩ.
“Đan Ngọc huynh, không thể tiếp tục như vậy nữa! Còn tiếp tục nữa, toàn bộ Nam giới sẽ biến thành địa bàn của Vạn Bảo Lâu!” Vẻ mặt Dao Dạ Thiên Tôn cực kỳ bi ai nói.
“Đúng vậy, trận chiến này, chính là một cái động không đáy! Còn tiếp tục nữa, vốn liếng của những người chúng ta sẽ đều mất hết!” Một Thiên Tôn khác dường như muốn khóc lên.