Dưới tình huống bình thường, nếu như đoạt xá trọng sinh thì không thể nào hoàn toàn phù hợp với nhục thân được.
Tà Linh Tử vì đoạt xá trọng sinh đã phải chuẩn bị một loạt đường lui. Nhưng mà những đường lui này chỉ có thể khiến hắn giảm sự không phù hợp xuống mức thấp nhất!
Người duy nhất có thể đạt đến loại trình độ này, chỉ có cường giả Thần Cảnh!
Nhưng mà nhục thân của Diệp Viễn lại giống như là của chính bản thân hắn vậy, đây quả thực là chuyện không thể nào tưởng tưởng nổi.
Diệp Viễn nhàn nhạt nói: “Hắn không hề lừa ngươi, Thần Đạo đã biến mất hơn trăm ngàn năm rồi. Bây giờ ở dưới vùng trời này, đích xác là không có cường giả Thần cảnh.”
Hai mắt Tà Linh Tử trợn tròn xoe, vẻ mặt không thể tin được nói: “Chuyện này… sao có thể? Vậy ngươi làm thế nào?”
Diệp Viễn cười một tiếng nói: “Ngươi thật sự muốn biết?”
Tà Linh Tử máy móc gật gật đầu, hiển nhiên không nghi ngờ gì đối với cái này.
Diệp Viễn bỗng nhiên mở miệng nói: “Kỳ thật ta cũng không biết…”
Thần tình Tà Linh Tử không khỏi cứng lại, tức giận nói: “Ngươi đùa giỡn ta!”
Diệp Viễn bất đắc dĩ nói: “Nói thật mà thôi, ngươi lại không tin!”
“Ta tin? Ta tin cái đầu quỷ nhà ngươi! Tiếu tử, coi như ngươi là cấp chín đỉnh phong, thì bây giờ đối với ta cũng là người tám lạng kẻ nửa cân, ai chết ai sống còn chưa biết đâu!” Tà Linh Tử giận dữ hét lên.
Diệp Viễn cười lạnh nói: “Vậy thì ngươi có thể đi thử một chút!”
Hai thần hồn đều là hổ xuống đồng bằng, thực lực không bằng một phần vạn của thời kỳ đỉnh phong.
Nhưng mà có một điều, Diệp Viễn vẫn đang trong thời kỳ tăng lên, mà Tà Linh Tử lại đang là thời kỳ suy sụp.
Hơn nữa bàn về thần hồn bí kỹ, Diệp Viễn cho là mình không thua bất kỳ kẻ nào!
Cho dù đối thủ trước mặt này là cường giả thời Thần Đạo!
“Thử thì thử! Ta cũng không tin, một tiểu tử hậu bối thời mạt pháp như ngươi lại còn có thể lật trời? Thần Hồn Phong Bạo!”
Quả nhiên Tà Linh Tử không hổ là cường giả thời Thần Đạo, vừa ra tay đã là một thần hồn bí kỹ cực kỳ cuồng bạo.
Mà một khi thi triển Thần Hồn Phong Bạo này thì thần hồn của Tà Linh Tử sẽ hóa thành một luồng lốc xoáy, đây là muốn xoắn nát thần thức của Diệp Viễn!
Diệp Viễn cười lạnh một tiếng hô: “Phá Phong Nhận!”
Hồn lực cường đại ngưng tụ thành một lưỡi đao khổng lồ, tấn công về phía Thần Hồn Phong Bạo của Tà Linh Tử, mang theo khí thế chưa từng có từ trước tới nay.
Thần Hồn Phong Bạo kia cực kỳ mạnh mẽ, trực tiếp khiến lưỡi đao của Diệp Viễn toác ra một lỗ hổng lớn.
Có điều Tà Linh Tử còn thảm hại hơn, Thần Hồn Phong Bạo của hắn bị Diệp Viễn chém thành hai khúc.
Thân hình Tà Linh Tử hiện ra, thần hồn lại hư nhược đi không ít.