Ở trước mặt lợi ích to lớn, nói không chừng còn dẫn ra cường giả Thiên Đế, vậy thì sẽ không thể nào thu dọn được nữa.
Nếu nhất định phải giao đan phương ra, giao hảo với mấy đại thế gia, dù sao cũng mạnh hơn so với những người khác.
Bây giờ, Phiêu Vũ Thiên Tôn cảm thấy vô cùng may mắn vì lúc trước đã kết giao với tiểu bằng hữu này.
Ngược lại là Đan Ngọc Thiên Tôn, rõ ràng có sát chiêu Vân Dịch này nhưng lại không biết trân quý, làm khó Diệp Viễn khắp nơi.
Bây giờ, sợ là đang hối hận phát điên đi?
…
Đại đế đô Kim Hoán, phủ thành chủ.
Phiêu Vũ Thiên Tôn ngồi ngay ngắn ở bên trên, khí thế kinh người.
Sắc mặt của Thừa Phong Thiên Tôn và Ngạo Vân Thiên Tôn rất khó coi, Vạn Bảo Lâu làm giá quá lớn, nói thế nào bọn họ cũng là đại biểu cho liên minh Nam giới tới, vậy mà Phiêu Vũ Thiên Tôn lại để bọn họ chờ hơn một tháng.
“Ha ha, mấy vị đạo hữu, bây giờ cửa hàng của Vạn Bảo Lâu trải quá lớn, bản tôn ngày nào cũng bận rộn, không thể để ý đến các vị, thực sự xin lỗi.”
Trong miệng Phiêu Vũ Thiên Tôn nói xin lỗi, nhưng trên mặt thì một chút ý xin lỗi cũng không có.
Chính là cố ý, ngươi là làm cho người ta tức giận?
Làm cho ta tức nghẹn mà trở về!
Quả nhiên, Thừa Phong Thiên Tôn xấu hổ cười một tiếng, nói: “Đúng đúng, bây giờ Phiêu Vũ đạo hữu là người nổi tiếng của Nam giới, đương nhiên bận rộn, chúng ta đợi chút cũng là điều nên làm.”
Phiêu Vũ cười nói: “Đâu có, đâu có, Vạn Bao Lâu chỉ là thế lực nhỏ, sao có thể so với thế lực lớn như liên minh Nam giới? Lần này, Thừa Phong đạo hữu tới Kim Hoán, không biết là cần chuyện gì?”
Ngụ ý, ngươi ỷ thế hiếp người, nhiều người khi dễ ít người, bây giờ không phải là bị ta diệt rồi sao?
Lời nói này của Phiêu Vũ, trong lòng mang theo vài phần khoái ý.
Nói thật, lúc trước hắn ủng hộ Diệp Viễn, thực ra cũng là bồn chồn trong lòng.
Lúc đó, bọn người Đan Ngọc Thiên Tôn phách lối, không ai bì nổi?
Diệp Viễn chẳng qua là đòi một lời giải thích, kết quả bị Đan Ngọc Thiên Tôn hợp nhau tấn công, thậm chí còn uy hiếp chính mình, khiến cho mình không dám dứng ở bên Diệp Viễn.
Bây giờ thì thế nào?
Diệp Viễn không khiến hắn thất vọng, một người đã đánh cho liên minh Nam giới hoa rơi nước chảy.
Thần sắc Thừa Phong Thiên Tôn cứng lại, trong lòng chán nản.
Ta vì chuyện gì mà đến, lẽ nào ngươi không biết sao?
Dạng đánh mặt người khác này, không thú vị đâu?
“Ha ha, Phiêu Vũ lão đệ, lần này lão phu tới, đại biểu liên minh Nam giới, xin Vạn Bảo Lâu giơ cao đánh khẽ! Ngươi xem, hai nhà chúng ta đánh tới đánh lui, mất hòa khí thì thôi đi, cuối cùng còn rơi vào cục diện lưỡng bại câu thương, có bao nhiêu không tốt chứ? Huống hồ, Phiêu Vũ lão đệ cũng là người của liên minh Nam giới, người trong nhà, cần gì phải tổn thương hòa khí?” Thừa Phong Thiên Tôn bất đắc dĩ, đành phải cười theo nói.
Phiêu Vũ Thiên Tôn nghe lời này, lại cười lạnh trong lòng.
Liên minh Nam giới này, đúng là chết vì sĩ diện!
“Lưỡng bại câu thương? Thừa Phong đạo hữu không khỏi quá dát vàng lên mặt mình đi! Vạn Bảo Lâu ta đã chiếm nửa giang sơn của Nam giới, ngươi bây giờ nói với ta lưỡng bại câu thương? Huống hồ, bản tôn đã sớm rời khỏi liên minh Nam giới, người trong nhà… Ha ha, bản tôn gánh không nổi!” Phiêu Vũ cười lạnh nói.
Thừa phong lại không để ý, cười nói: “Ý của Phiêu Vũ lão đệ ta hiểu, nhưng mà dù sao liên minh Nam giới ta cũng là đại thế lực đứng đầu Nam giới. Cho dù bây giờ, Vạn Bảo Lâu chiếm ưu thế, nhưng mà vùng đất Nam giới lớn như vậy, Vạn Bảo lâu nuốt không nổi!”
Ánh mắt Phiêu Vũ Thiên Tôn phát lạnh, cười lạnh nói: “Nếu như thế, bản tôn cảm thấy không cần thiết tiếp tục nói nữa. Liên minh Nam giới còn có thủ đoạn gì nữa thì lấy ra hết đi, Vạn Bảo Lâu ta sẽ chiến đến cùng! Thừa Phong đạo hữu, xin trở về đi!”
Đám gia hỏa này, đến nhận thua mà còn dám cường thế như vậy, thật sự coi mình là người thắng rồi?
Vạn Bảo Lâu hắn ăn không nổi Nam giới, nhưng mà liên minh Nam giới thì bền chắc như thép rồi?
Thật sự đấu nữa, sẽ có người chống đỡ không nổi.