Diệp Viễn cũng không trả lời, mà là đang suy tư cái khác.
Một lúc sau, Diệp Viễn mớl hỏi Từ Tử Huy: “Quan hệ giữa Thiên Tà Tông và Tào gia là như thế nào?”
Diệp Viễn vừa hỏi cái này, Từ Tử Huy sửng sốt, chợt lộ ra biếu tình bừng tỉnh đại ngộ.
“Trời! Xem cái đầu óc heo của ta này! Thiên Tà Tông chính là thế lực trong phạm vi của Tào gia, Tam công tử của Tào gia là Tào Phương có quan hệ không cạn với Mao Nguyên Cơ của Thiên Tà Tông! A, Tào Phương là một trong những người trẻ tuổi của Tào gia có thực lực đan đạo cực mạnh, chỉ là kém hơn một chút so với Nhậm Đông thiếu gia, hiện tại cũng đã là chuẩn Đan Vương trung cấp.” Từ Tử Huy nói.
Từ Tử Huy nhìn về phía Diệp Viễn, trong ánh mắt tràn đầy bội phục, mình còn không ngờ tới chuyện này mà Diệp Viễn là người bên ngoài lại đoán được nhanh như vậy.
Diệp Viễn nghe xong gật đầu hỏi tiếp: “Thiên Vấn Tường lại là cái gì?”
“Thiên Vấn Tường là một chiêu bài của Tào gia, trong vô số luyện dược sư tới Vô Phương Thành, rất nhiều người đều là tới vì cái Thiên Vấn Tường này…” Từ Tử Huy giải thích.
Hoá ra, ở trong lịch sử của Vô Phương Thành, Tào gia cũng từng huy hoàng qua, còn từng xuất ra vài người đảm nhiệm thành chủ, trong đó có một vị thành chủ bố trí Thiên Vấn Tường ở trong Vô Phương Thành, năm tháng cụ thể đã không thế biết được.
Nói đến Thiên Vấn Tường, chính là nơi các luyện dược sư đặt nghi vấn của mình ở trên tường, treo giải thưởng để luyện dược sư khác đến giải đáp.
Trải qua tích lũy nhiều năm như vậy, các câu hỏi trên Thiên Vấn Tường đã đạt tới con số rất lớn.
Theo công tác thống kê của Tào gia, hiện tại các câu hỏi trên Thiên Vấn Tường có khoảng một trăm nghìn câu!
Câu hỏi trên Thiên Vấn Tường, chỉ cần được giải đáp, sẽ đưa xuống khỏi bảng tường.
Thế nhưng các luyện dược sư đưa ra nghi vấn, so với giải quyết vấn đề thì nhiều hơn rất nhiều. Tích lũy bao nhiêu năm tháng, các câu hỏi trên Thiên Vấn Tường hiện tại đã tương đối lớn.
Hơn nữa trải qua vô số năm sàng chọn, độ khó các câu hỏi trên Thiên Vấn Tường cũng càng lúc càng cao. cỏ nhiều câu hỏi, ngay cả cường giả Đan Hoàng đỉnh phong cũng không giải đáp được.
Muốn khiêu chiến Thiên Vấn Tường, đầu tiên là phải nộp số lượng Nguyên tinh nhất định, số Nguyên tinh này quy về Lâm Lang Các, cũng chính là Tào gia sở hữu.
Nếu như giải đáp được, luyện dược sư có thể lấy đi giải thưởng; nếu như không giải đáp ra, tự nhiên chỉ có thể tay không mà về, ngay cả Nguyên tinh trước đó cũng không thể lấy lại.
Từng ấy năm tới nay, Tào gia bằng vào Thiên Vấn Tường mà kiếm được vô số lợi nhuận.
Thế nhưng dù vậy, vẫn có vô số luyện dược sư người trước thất bại, người sau tiến đến trả lời, đến Lâm Lang Các khiêu chiến Thiên Vấn Tường.
Có thể nói, Thiên Vấn Tường chính là một trong những nguyên nhân khiến Vô Phương Thành có thể trở thành thánh địa đan đạo của Vô Biên giới!
Nghe xong Từ Tử Huy giải thích, ngay cả Diệp Viễn cũng không thể không khen ngợi vị thành chủ kia hùng tài vĩ lược.
Giao lưu như vậy tuyệt đối có chỗ tốt cực lớn đối với sự tiến bộ của thuật luyện dược.
Thiên Vấn Tường chính là tài sản vô giá mà vị thành chủ kia để lại.
Trải qua nhiều năm như vậy, đã có rất nhiều người đặt câu hỏi đã qua đời, những câu hỏi kia đã thành vật vô chủ.
Mà những vấn đề này, mỗi một vấn đề được giải đáp ra đều có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với thúc đẩy sự phát triển của thuật luyện dược.
Mà Tào gia có được một tòa bảo sơn như vậy lại có thế đế cho nó mai một đi, có thể thấy được Tào gia này thật đúng là bùn nhão không xây được tường!
“Nếu muốn khiêu chiến Thiên Vấn Tường, nhất định phải ở trên khế ước lưu lại lai lịch của mình. Khế ước sẽ không công khai đối với bên ngoài, thế nhưng người Tào gia, chắc là có biện pháp kiểm tra được. Nếu như chuyện này thực sự là Tào Phương ở sau lưng giở trò quỷ mà nói thì lại cỏ chút phiền phức.” Từ Tử Huy lo lắng nói.
“Xem ra là Tào tam công tử đã đào một cái hố để Thái Thượng trưởng lão nhảy vào! Hừ hừ, thật sự cho là u Vân Tông ta dễ bắt nạt sao?” Diệp Viễn cười lạnh nói.
Vừa nghe giọng của Diệp Viễn, Từ Tử Huy đã thấy không ổn.
Hiện tại còn chưa có bắt đầu gặp mặt giữa cao tầng, một khi Diệp Viễn và Tào gia nổi lên xung đột, sợ rằng sẽ mang đến rất nhiều phiền toái không đáng có.
“Diệp côg tử, hay là… ta bấm báo chuyện này cho thành chủ đại nhân? Nghĩ đến mặt mũi của thành chủ đại nhân, Tào Phương không dám không cho.” Từ Tử Huy khuyên nhủ.
Diệp Viễn khoát tay nói: “Thành chủ đại nhân trăm công ngàn việc, loại chuyện nhỏ này không cần làm phiền lão nhân gia. Chuyện này, ta tự mình tới giải quyết! Tử Huy huynh, hiện tại đưa ta đi Lâm Lang Các, ta muốn kiến thức một chút xem rốt cuộc là Thiên Vấn Tường có bao nhiêu lợi hại!”
Nói xong, thân hình Diệp Viễn khẽ động, trực tiếp ra khỏi Phong Nhã Các!
Từ Tử Huy không ngăn cản được, không thế làm gì khác hơn là ai thán một tiếng rồi đi theo.