Năm đầu lâu tâm ý tương thông, dưới sự điều khiển của Mặc Khanh, dường như không có góc chế.
“U Minh Ngũ Quỷ Sát!”
Bỗng nhiên tốc độ của năm đầu lâu kia trở nên vô cùng nhanh, hai mắt Bạch Thần, căn bản là không nhìn rõ.
Ầm!
Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, một cái đầu lâu vọt thẳng về phía phạm vi thế giới chi lực của Bạch Thần, đánh vào thần nguyên hộ thể của hắn, làm hắn bay ra ngoài.
Bạch Thần chỉ cảm thấy cổ họng trào lên, phun ra một ngụm máu tươi.
Chỉ là, còn chưa kết thúc.
Năm đầu lâu kia lao theo tới, căn bản không cho hắn thời gian thở dốc, đúng là muốn đẩy hắn vào chỗ chết!
Ầm!
Lại một đòn nữa, Bạch Thần cảm giác ngực mình cũng muốn vỡ nát.
Cho dù hắn ỷ vào vũ khí sắc bén, vẫn không phải là đối thủ của Mạc Khanh này!
Trong thành, bên trong Võ Tháp, Bạch Đồng hơi thở dài một tiếng, thân hình muốn lướt đi.
Đương nhiên hắn không thể nào nhìn Bạch Thần bị đối phương giết chết.
Nhưng mà đúng vào lúc này, một giọng nói truyền đến.
“Không cần, để ta!”
Ánh mắt Bạch Đồng có chút ngưng lại, trong ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.
Trong thành, mọi người nhìn lên bầu trời, vẻ mặt lo lắng.
Chân Thần Cảnh của Tử Hồn Môn này quá mạnh, Bạch Thần mới vào Chân Thần Cảnh, căn bản không phải là đối thủ của hắn.
Đúng lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện trước người Bạch Thần.
Oanh!
Diệp Viễn hời hợt đánh ra một quyền, trực tiếp làm cho năm cái đầu lâu kia bay loạn xung quanh.
Bạch Thần nhìn thấy Diệp Viễn, vẻ mặt vui vẻ nói: “Sư tôn, cuối cùng ngài cũng xuất quan rồi.”
Diệp Viễn xoay người nói: “Để đấy cho ta, ngươi đi nghỉ ngơi đi.”
Bạch Thần nhìn thấy Diệp Viễn, hai mắt tròn xoe, kinh hô: “Sư tôn, ngài… ngài…”
Lúc này, thanh hình Diệp Viễn cao to hơn rất nhiều, mặt trắng như ngọc, da như ngưng tuyết, tinh mi kiếm mục, nhìn trông như trở lại dáng vẻ năm mười tám tuổi, giống như là phản lão hoàn đồng vậy.
Bây giờ, Diệp Viễn tuyệt đối là một mỹ nam tử đẹp tới cực điểm.
Nếu như không phải có đường nét giống với Diệp Viễn, Bạch Thần còn không dám nhận hắn.
Phía dưới, mọi người nhìn thấy khuôn mặt Diệp Viễn cũng là vô cùng khiếp sợ.
“y… chẳng lẽ đại nhân tu luyện công pháp của tiền bối Bạch Đồng, phản lão hoàn đồng rồi?”
“Chậc chậc, bây giờ khuôn mặt này của Diệp Viễn đại nhân đúng là đẹp đến mức khiến người ta tuyệt vọng!”
“Ngươi nhìn những nữ tu kia đi, mỗi một người đều say mê kìa!”
…
Bọn họ không biết vì sao lần này Diệp Viễn bế quan đi ra lại phát sinh biến hóa lớn như vậy.
Bọn họ càng không biết, Diệp Viễn có thể có biến hóa lớn như bây giờ đã phải chịu đựng đau đớn dường nào.
Chỉ có Bạch Đồng ở trong Võ Tháp lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.