Cho dù có chút suy nghĩ xấu nào thì Cổ Thiên Khuyết cũng chỉ có thể kìm nén trong lòng mà thôi.
Ba người bọn họ dần dần đi vào sâu trong quỷ vực Tu La, trước mặt đột nhiên truyền đến một tràn âÂm thanh đánh nhau kịch liệt, khiến bọn họ không khỏi âm thầm cảnh giác.
“Dương Nhất Đao, hãy làm một số quỷ quái trước đã, nếu không thì đừng có ai mơ đến việc có được thất thái nghê thạch!” Lý Khang gào lên.
Sức mạnh của thế giới trên người Dương Nhất Đao bùng nổ, đang đánh nhau không ngừng với các quỷ quái cấp sáu đỉnh phong.
Những quỷ quái này con nào cũng rất khó đối phó, hầu như mỗi một con đều biết bách phù quỷ đạo, thực lực phi thường!
Lý Khang một mình đối phó với vô số quỷ quái, áp lực cực kỳ lớn.
Những người khác cũng bị tổn thất nặng nề dưới sự bao vây tấn công của nhóm quỷ quái.
“Đám con người chết tiệt các ngươi, vậy mà lại dám có mưu đồ với thất thái nghê thạch, đáng chết mà!” Một trong những cường giả quỷ đạo gầm lên.
Có quá nhiều cường giả quỷ đạo và tình hình chiến đấu của Nhân tộc hiển nhiên là rất bất lợi.
Nghe thấy những cuộc trò chuyện của những người này, trong mắt Cổ Thiên Khuyết lóe lên một tia sáng.
“Thất thái nghê thạch! Vậy mà lại là thất thái nghê thạch!”
Vẻ mặt Diệp Viễn đầy nghi ngờ nói: “Tiền bối, thất thái nghê thạch là gì vậy?”
Cổ Thiên Khuyết ngạc nhiên nhìn Diệp Viễn và nói: “Ngươi vậy mà lại không biết thất thái nghê thạch sao?”
Theo hắn ta thấy thì với thân phận của Diệp Viễn, làm sao có thể không biết đến thất thái nghê thạch được cơ chứ.
Diệp Viễn sửng sốt trong chốc lát, thầm nói không ổn rồi.
Cổ Thiên Khuyết đối xử với hắn rất khách khí là vì kiêng dè thân phận của hắn.
Ban nãy hắn vừa lỡ lời, nhưng lại không nghĩ tới cái chuyện này, e rằng Cổ Thiên Khuyết sẽ nảy sinh nghi ngờ mất thôi.
“Ồ, trước đây có nghe người ta nói về nó rồi, nhưng lại không biết cụ thể có chức năng gì.” Diệp Viễn cười.
Trong mắt Cổ Thiên Khuyết chợt thoáng qua sự hoài nghi, nhưng vẫn giải thích: “Thất thái nghê thạch là sản phẩm đặc biệt của Thông Thiên Sơn và chỉ xuất hiện ở khu vực cấp Thiên Tôn! Tuy nhiên món đồ này quá hiếm có, một triệu năm cũng chưa chắc là sẽ xuất hiện một mẩu. Nếu như cảnh giới Chân Thần có thể có được một mẩu thất thái nghê thạch, thì chuyện bước tới cảnh giới Thiên Tôn chỉ trong ngày một ngày hai! Thứ này cho dù là đối với cường giả Thiên Tôn cũng cực kỳ hữu ích.”
Diệp Viễn nghe vậy trong lòng cũng thầm kinh ngạc, có thể khiến Chân Thần đột phá tới Thiên Tôn, chẳng trách những người này lại điên cuồng đến như vậy.
Rõ ràng biết rằng đấu không lại những cường giả quỷ đạo này, nhưng lại sống chết không chịu rút lui.
“Diệp Viễn, chúng ta nhất định phải lấy được thất thái nghê thạch này!” Một tia sáng sắc bén lóe lên trong mắt Cổ Thiên Khuyết.
Đây là một lỗ hổng cực lớn, phía sau cường giả quỷ đạo là một hố đen sâu thẳm.
Nếu không nằm ngoài dự đoán thì chắc là thất thái nghê thạch đang ở trong hang động đó.
Vù!
Cơ thể Cổ Thiên Khuyết chuyển động, lao vụt về phía hang động.
Sự thay đổi đột ngột này tự nhiên cũng làm kinh động nhóm cường giả.
“Cổ Thiên Khuyết, ngươi dám!” Lý Khang quát lên.
“Cổ Thiên Khuyết ngươi thật là đáng chết mà!” Dương Nhất Đao cũng tức giận gầm lên.
Hành động của Cổ Thiên Khuyết khiến mọi người vô cùng căm phẫn.
Họ chiến đấu quyết liệt suốt một thời gian dài, nhưng không ngờ lại để Cổ Thiên Khuyết lợi dụng sơ hở.
Tuy nhiên tốc độ Cổ Thiên Khuyết cực kỳ nhanh, chỉ trong nháy mắt đã vào đến hang động rồi.
“Quỷ Phong, ngươi đi vào giết hắn ta đi! Thất thái nghê thạch tuyệt đối không cho phép người khác nhúng tay vào!” Thủ lĩnh nhóm cường giả quỷ đạo nghiêm nghị nói.