Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy người họ liếc nhìn nhau, ai cũng nhận ra được vẻ kinh hãi hiện lên trong mắt đối phương.

Những lời mà Diệp Viễn nói đã làm lộ ra rất nhiều thông tin.

Đầu tiên là về Ma Thần Già Lam!

Cái từ Ma Thần này, chỉ có cường giả Thần Cảnh mới xứng đáng có được.

Nói cách khác, người áo đen mà khi trước bọn họ đụng phải, lại là cường giả Thần Cảnh!

Mặc dù Già Lam không còn được như trước đây nữa, nhưng Thần Cảnh thì vẫn là Thần Cảnh, là cảnh giới mà tất cả võ giả đều hướng tới.

Đương nhiên, đây không phải là điều khiến cho bọn họ ngạc nhiên nhất.

Thứ khiến cho họ kinh ngạc nhất chính là khi Ma Thần Già Lam tái thế, rõ ràng Diệp Viễn đã ở đây, hơn nữa… còn đánh hắn trọng thương!

Diệp Viễn mới chạm đến Đạo Huyền Cảnh chưa được bao lâu, vậy thời điểm đối mặt với Già Lam hắn có cảnh giới gì?

Một kẻ kém cỏi như Diệp Viễn, lại có thể bóp chết Ma Thần từ trong trứng nước. Điều này thật sự là không thể tin nổi.

Có thể tưởng tượng được, nếu không có Diệp Viễn, e là Thần Vực bây giờ đã sớm chìm trong gió tanh mưa máu rồi.

Sở dĩ lần đó bị đánh trọng thương, cho nên Già Lam mới không thể không chấm dứt chiến tranh, và tìm kiếm thân thể một lần nữa để khôi phục lại thực lực, làm chậm trễ mất mấy năm.

Chẳng qua là tất cả mọi người đều không nghĩ tới, Dược Vương Điện lại có sự liên hệ sâu sắc với Ma Thần như vậy.

Nếu không có Dược Vương Điện, thì chỉ sợ là để Già Lam khôi phục thực lực, sẽ phải chậm thêm mấy năm, thậm chí là cả chục năm nữa.

Hơn nữa, sự tồn tại của Thánh Mẫu Ma Đằng so với Ma Thần Già Lam thì còn đáng sợ hơn.

Đó là sự tồn tại thế nào ư?

Bọn họ không tưởng tượng nổi, nhưng nhất định là nó vô cùng đáng sợ!

"Việc duy nhất đáng để chúng ta ăn mừng chính là, thực lực của Thánh Mẫu Ma Đằng này đã sụt giảm đi nhiều vì bị trấn áp quá lâu, hiện tại có lẽ nó đã vô cùng suy yếu. Nếu ngay lúc này không diệt trừ nó, chỉ e rằng tai hoạ về sau sẽ không lường trước được. Hơn nữa ta cảm giác nó giống như là một người mẹ vậy, đang dần thai nghén một nguồn năng lượng ma quỷ! Theo ta thấy, Thánh Mẫu Ma Đằng này là vô cùng quan trọng đối với Ma tộc, nhất quyết không thể để nó cứ như vậy mà tái thế được!” Diệp Viễn trầm giọng nói.

"Thế… thế nhưng mà đại nhân, cho dù là nó đã suy yếu, thì cũng không phải là thứ mà ta có thể đối phó! Người xem!” Khương Thái Thương nói.

Mọi người đều biết mấy người Kiếm Thập Tam, Thư Vận Thanh là cường giả Hư Huyền Cảnh, nhưng ai cũng bị Ma Đằng làm cho chật vật không thôi.

Hơn nữa, khi Ma Đằng giết chết càng nhiều võ giả, thì thực lực của nó càng tăng lên.

Càng kéo dài thời gian, những cường giả Hư Huyền này sẽ càng nguy hiểm hơn.

Dù Thánh Mẫu Ma Đằng đã suy yếu, nó cũng không phải là thứ mà bọn họ có thể lay chuyển.

Diệp Viễn nhướn mày nói: "Ý của ta đã quyết, các người đừng nói gì thêm nữa! Sau khi các ngươi tiến vào bên trong Hạo Thiên Tháp, ta sẽ dùng dung nhập thiên địa để lén tiếp cận bản thể của nó, mọi người theo dõi hiệu lệnh của ta, cùng lúc ra tay với bản thể của nó!”

Mặt bốn người biến sắc, nhưng vẫn khẽ gật đầu.

Tuy bốn người bọn họ sợ hãi nhưng cũng biết Diệp Viễn nói đúng. Hôm nay không đối phó với Thánh Mẫu Ma Đằng, chỉ sợ là sau này cũng không còn cơ hội nào nữa.

Việc Diệp Viễn phải đối đầu với Cơ Thương Lan chỉ là chuyện sớm hay muộn. Nếu Cơ Thương Lan có thể nhờ vào Thánh Mẫu Ma Đằng mà có được Dược Vương Điện thì cơ hội báo thù của Diệp Viễn sẽ gần như bằng không.

Nghĩ sao thì cũng phải diệt trừ Thánh Mẫu Ma Đằng!

"Ta cũng đi!” Diệp Thanh bỗng nhiên cất giọng lạnh lùng.

Diệp Viễn hơi kinh ngạc, hôm nay Diệp Thanh hình như hơi khác thường.

Nhưng hắn cũng chẳng nói thêm điều gì, chỉ khẽ gật đầu.

Trong lòng Diệp Viễn khẽ lay động, sau khi đưa mọi người vào bên trong Hạo Thiên Tháp, thì lập tức biến mất tại chỗ.

Một khắc sau, hắn đã tiến đến gần đóa hoa cực lớn kia!

Nhưng Diệp Viễn vẫn coi thường Thánh Mẫu Ma Đằng rồi. Trước khi thân thể của hắn kịp xuất hiện, tất cả Ma Đằng đều đột ngột nghiêng mình, bắn gai nhọn ra trực tiếp nổ tung giữa không trung!

"Bùm!”

Thân hình của Diệp Viễn bị đánh văng ra ngoài. Dung nhập thiên địa của hắn rõ ràng là đã mất đi hiệu lực!

"Ra tay!”

Diệp Viễn dường như đã sớm chuẩn bị cho tình huống này, hắn hét lớn một tiếng, đám người kia lập tức xông ra.

Năm người Ngao Khiên đã chờ lệnh phát động từ lâu, chuẩn bị tấn công. Diệp Viễn cũng không chút do dự mà lấy Thánh Long Lệnh ra, lấy ra một chút máu cùng với lượng lớn nguyên thần, rồi rót vào bên trong Thánh Long Lệnh.

Sáu thế công kích như ngàn quân cùng hướng về phía bông hoa đẹp đẽ kia mà đánh tới!

Diệp Viễn có Thánh Long Lệnh đúng là càng phi thường hơn, trên không trung có một đường hào quang chói loá xẹt qua đâm thẳng đến bông hoa.

"Vút vút vút…"

Cánh hoa đẹp đẽ đó đương nhiên sẽ không dễ dàng chịu trói, lập tức triệu hồi rất nhiều dây leo, quét về phía sáu người bọn họ.

"Rầm rầm rầm…"

Ma Đằng quả nhiên là vô cùng cường đại, năm người Ngao Khiên cùng tấn công, nhưng vẫn đều bị dây leo chặn lại.

Chỉ có đòn công kích của Diệp Viễn là có thể xuyên thủng một lỗ lớn bên trên Ma Đằng, uy lực cũng không giảm đi chút nào mà tiếp tục hướng về phía bản thể của bông hoa!

Đúng lúc này, kẻ vẫn đang mải cường hoá ma khí là Già Lam lại đột nhiên mở mắt, thân hình lập tức biến mất tại chỗ.

"Ma Diễm Thao Thiên!”

Già Lam tuy đi sau mà đến trước, lập tức xuất hiện ở trên bông hoa to lớn, hắn tấn công về phía Thánh Long Lệnh.

Cùng lúc đó, một ngọn lửa đen đặc đầy cuồng bạo đã lấy hắn làm trung tâm mà bộc phát ra, lao thẳng đến người đang tấn công bên kia.

"Uỳnh!”

Hai sức mạnh đáng sợ chạm thẳng vào nhau, thân thể Già Lam lập tức bị đánh văng đi bay ngược ra ngoài, một phát đẩy hắn rơi xuống vực sâu.

Bằng một đòn này, Diệp Viễn đã toàn thắng.

Thế nhưng mục tiêu của đòn tấn công này của hắn là bông hoa khổng lồ chứ không phải là Già Lam. Như vậy là đòn này đã bị Già Lam triệt tiêu đi mất.

Dường như bị một chiêu này của Diệp Viễn chọc giận, nguyên một đám Ma Đằng mọc lên từ dưới đất và tấn công điên cuồng về phía sáu người Diệp Viễn.

Diệp Viễn cũng không do dự, lập tức thi triển dung nhập thiên địa để tránh đi hết những đòn tấn công đáng sợ đó.

"Diệp Viễn, đưa ta đến chỗ linh thụ bên kia đi!” Diệp Thanh bỗng nhiên hét lớn lên một tiếng.

Diệp Viễn có hơi kinh ngạc, tuy nhiên cũng không suy nghĩ nhiều. Hắn biết ở thời điểm này Diệp Thanh nhất định sẽ không làm việc gì mà không có ý nghĩa.

Lập tức không do dự, Diệp Viễn lại thu cả năm người bọn họ lại đưa vào bên trong Hạo Thiên Tháp, sau đó lại dùng dung nhập thiên địa.

"Rầm!”

Diệp Viễn vừa định lại gần bông hoa khổng lồ kia thì Ma Đằng từ trong hư không đã điên cuồng lao ra đập phá.

Hắn cũng không hề nhụt chí, dùng dung nhập thiên địa một lần nữa, hắn có ý muốn lách qua những Ma Đằng kia.

Thế nhưng bất kể hắn có luồn lách như thế nào thì cũng bị đám Ma Đằng từ trong hư không bắn ra cản lại.

Những Ma Đằng này đối với việc lĩnh hội pháp tắc hiển nhiên là vượt xa cả hắn.

"Ha ha, tiểu tử vô dụng, Thánh Mẫu Ma Hoa chính là hạt giống của thiên địa, đối với việc cảm ngộ thiên đạo pháp tắc chúng còn mạnh hơn ngươi nhiều. Cái thứ dung nhập thiên địa của ngươi ngay cả cửa ải của ta còn không qua được, làm sao có thể vượt qua được nó?”

Một bóng đen từ trong lòng đất bay lên, chính là tên Già Lam mà vừa rồi bị Diệp Viễn đánh ngã xuống đất!

Lúc này, Già Lam vẫn cuồn cuộn ma khí, không giống như đang bị thương chút nào!

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Viễn không khỏi kinh ngạc.

Vì một chiêu vừa rồi hắn phải rút bỏ một phần mười lượng tinh huyết, hao phí rất nhiều nguyên thần, vậy mà ngay cả một vết thương Già Lam cũng không có?

Nhìn thấy biểu cảm của Diệp Viễn, Già Lam đắc ý vô cùng, điên cuồng cười nói: "Thế nào? Có phải là rất bất ngờ chẳng hiểu vì sao mà ta không bị thương không? Ha ha ha… Thánh Long Lệnh quả thực rất lợi hại, nhưng… Thánh Mẫu Ma Hoa chính là cội nguồn của Ma tộc, nếu nó còn tồn tại, thì ta chính là người bất tử! Cho nên là, ngươi chịu chết đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK