“Nực cười, phủ thành chủ các ngươi tính là cái gì, lão tử chính là cướp người với các ngươi, Mục Đông, ngươi có thể làm gì ta? Lưu Hàn, ngươi cút sang một bên cho lão tử, cẩn thận ta bóp nát ngươi!” Đỗ Minh Lượng cười lạnh nói.
“Đỗ Minh Lượng, ngươi thật là bá khí! Có đi hay không, dường như không phải ngươi nói là tính?” Lưu Hàn cười lạnh nói.
“Các ngươi đều cút hết sang một bên cho lão tử, phủ thành chủ chúng ta là chính thống, đương nhiên Diệp Viễn tiểu huynh đệ phải đi phủ thành chủ trước!” Mục Đông nói.
Mục Đông đến từ phủ thành chủ, mà Lưu Hàn chính là sứ giả của Huyết Hồng Phủ.
Ba người vừa thấy mặt đã cấu véo nhau, rất có khuynh hướng một lời không hợp liền động thủ.
Mặc dù ba nhà liên hợp tạo dựng chợ Thiên Lạc, thế nhưng tranh đấu giữa bọn họ chưa từng có dừng lại.
Chỗ vương thành này, đến phủ thành chủ cũng không đè ép được hai đại thế lực, lờ mờ có thể thấy được hỗn loạn.
Hai nhà khác, căn bản cũng không để phủ thành chủ vào mắt.
Bây giờ, đột nhiên xuất hiện một Diệp Viễn, đương nhiên ba thế lực lớn muốn mượn hơi có quan hệ tốt với hắn.
Vương thành Xuyên Cát này là nơi vô cùng mẫn cảm, mọi người vừa chém giết lẫn nhau, lại kiêng kỵ lẫn nhau.
Diệp Viễn có thể một lúc lấy ra nhiều thần đan Hư Linh như vậy, lại có Thần Quân tầng ba như Ninh Thiên Bình làm hộ vệ, bọn họ không thể không nghi kỵ thân phận của Diệp Viễn.
Ba nhà tìm đến Diệp Viễn, đương nhiên là muốn điều tra một phen.
Mặc dù miệng Ninh Thiên Bình gọi Diệp Viễn huynh đệ, thế nhưng loại thái độ cung kính là không che giấu được, người sáng suốt vừa nhìn là phát hiện ra.
Mà Ninh Thiên Bình còn trẻ như vậy đã là cường giả Thần Quân Cảnh, cũng chỉ có thế lực lớn mới có thể bồi dưỡng ra được.
Bởi vậy, thân phận của Diệp Viễn nhất định không phải bình thường.
Huồng hồ, thế lực bình thường, sao có thể bồi dưỡng ra được Luyện Dược Sư nghịch thiên như vậy?
Cho nên, thái độ của ba nhà đối với Diệp Viễn đều vô cùng khách khí.
Nếu như không phải bọn họ kiêng kỵ thân phận của Diệp Viễn, dựa vào sự bá đạo của ba thế lực lớn, sao có thể nhẹ nhàng nói chuyện với Diệp Viễn như vậy, trực tiếp bắt người là xong việc.
“Ta nói muốn đi về với các ngươi bao giờ? Các ngươi trở về đi, buổi tối ta còn phải luyện chế đan dược, không có rảnh đi làm khách! Muốn mua đan dược ngày mai tới sớm; không mua đan dược, đừng có lãng phí thời gian của ta!” Ba người đang không ngừng tranh cãi, đột nhiên Diệp Viễn nói.
Nói xong, Diệp Viễn trực tiếp lách qua ba đội nhân mã, đi về phía xa.
Ba người cứ nhìn chằm chằm Diệp Viễn rời đi như vậy, thế mà ai cũng không dám đi lên ngăn cản.
Diệp Viễn là cố ý làm như thế, hắn càng cao thâm khó lường, bọn người kia càng có cảm giác lai lịch mình rất lớn.
Thực lực của hắn, cộng thêm thái độ ngạo mạn, đủ để khiến cho ba thế lực lớn không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Diệp Viễn tới vương thành Xuyên Cát này chỉ là đi ngang qua, ở đây không bao lâu, căn bản lười xảy ra vướng víu gì với thế lực chỗ này.
Hơn nữa, dạng địa phương này, ba thế lực lớn đều là nhân tinh, nếu như hắn thật sự đi sẽ làm lộ ra chân tướng,
Cho nên, trực tiếp không để ý bọn họ!
Quả nhiên, ba cường giả Thần Quân tầng sáu, ai cũng không dám động thủ ngăn cản, Diệp Viễn liền cứ nghênh ngang rời đi như vậy.
Võ giả xung quanh nhìn thấy một màn này, tròng mắt đều trừng đến muốn rớt ra ngoài.
Ba thế lực lớn này hùng cứ vương thành Xuyên Cát, xung quanh căn bản là không có người dám trêu chọc.
Có người nói ba thế lực lớn này phía sau đều có cường giả chống đỡ, mà không chỉ có Thần Quân tầng một đơn giản như vậy.
Nói tóm lại, vương thành Xuyên Cát này là một cái bánh ngọt lớn, ai cũng muốn chia một miếng.
Nhưng mà ba cỗ thế lực mạnh mẽ như vậy lại không có một người nào dám xuất thủ với tiểu tử Quy Khư Cảnh này!
Người thông minh sẽ hiểu chuyện gì xảy ra, ngu xuẩn thì… chỉ còn lại chấn kinh.
Trước khi tới, chủ nhân của ba thế lực lớn đều dặn đi dặn lại ba người, không nên tùy tiện đắc tội Diệp Viễn.
Kết quả, Diệp Viễn dược sư người ta căn bản không để ý đến đám bọn họ.
Ba người nhìn nhau, phát hiện tranh cãi vừa rồi hình như vô cùng ngu xuẩn, chỉ đành xoay người rời khỏi.
…
Kiếm Tinh Minh, minh chủ Lý Tinh nghe Đỗ Minh Lượng bẩm bảo xong, cũng không bất ngờ.
“Minh chủ, tiểu tử này thật sự không coi ai ra gì! Nếu như không phải ngài dặn đi dặn lại, ta vừa rồi thật sự muốn chỉnh hắn!” Đỗ Minh Lượng tức giận nói.
Thực lực của hắn ở Kiếm Tinh Minh, hoàn toàn xứng đáng là người đứng thứ hai, bình thường đều là hô phong hoán vũ, hôm nay thế mà lại bị một tiểu tử Quy Khư Cảnh không để mắt đến, hắn sao có thể không giận?
Ánh mắt Lý Tinh chớp động, hỏi: “Rõ ràng rồi, ngươi nói tiểu tử kia không coi ai ra gì, có phải là đang giả vờ không?”
Đỗ Minh Lượng lắc đầu nói: “Không thể nào! Từ trước tới giờ, ta chưa từng gặp một Quy Khư Cảnh nào dám ngông cuồng như thế, căn bản không để ba người chúng ta vào mắt! Lão Đỗ ta theo ngài nhiều năm như vậy, chút ánh mắt đó vẫn là có. Huống hồ, không phải Lưu Hàn và Mục Đông cũng ở đó sao? Hắn có thể lừa ta, cũng không thể nào đồng thời lừa ba người chúng ta đi?”
Lý Tinh nghe vậy gật đầu nói: “Vậy thì đúng rồi! Chỉ có người quen nhìn cường giả cấp cao mới có thể không để Thần Quân tầng sáu vào mắt như thế. Tiểu tử này, nhất định lai lịch không nhỏ! Bỏ đi, hắn không đến thì không đến, chỉ cần không đi hai nhà khác là được.”
Đỗ Minh Lượng nói: “Vậy… cứ bỏ qua như thế? Có người nói tiểu tử này thật sự có thể luyện chế thần đan Hư Linh có độ khó cấp chín, nếu như chúng ta có thể sử dụng, vậy… chúng ta tiêu diệt hai nhà khác, không phải dễ dàng sao?”
Lý Tinh nghe vậy bật cười nói: “Tiêu diệt hai nhà khác? Ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ! Một khi trong ba nhà chúng ta có một nhà bị đổ, toàn bộ vương thành Xuyên Cát xáo lại bài lần nữa là chuyện tất yếu! Hai nhà còn lại, cũng không thể tránh khỏi! Đã nhiều năm như vậy rồi, lão Đỗ ngươi còn nhìn không rõ sao?”
Đỗ Minh Lượng chỉ là võ phu đứng đầu, đúng thật là không hiểu từng đạo ở trong này.
Thực lực phía sau Kiếm Tinh Minh cường đại bao nhiêu, chỉ có bản thân Lý Tinh biết.
Đỗ Minh Lượng nghe lời này, trong lòng cũng cả kinh.
Lý Tinh cười nói: “Đừng nhìn ba nhà chúng ta đánh đánh giết giết, nhưng đều là bảo trì tương đối khắc chế. Một khi thế cân bằng này bị phá vỡ, hậu quả kia khó mà tưởng nổi! Cho nên, mặc dù tiểu tử này yêu nghiệt, nhưng không phải thứ chúng ta có thể dùng được! Dạng Luyện Dược Sư yêu nghiệt này, chỉ có thế lực lớn siêu cấp mới có thể bồi dưỡng ra được, cũng chỉ có bọn họ mới có thể chịu đựng nổi.”
Dừng một lúc, Lý Tinh lại nói: “Nếu như ta đoán không lầm, tiểu tử này rất có thể là một đệ tử thiên tài mà Đế Đô bồi dưỡng, lần này là đi ra ngoài lịch luyện. Hiển nhiên, tiểu tử Thần Quân tầng ba kia cũng không phải là người thế lực lớn bình thường có thể bồi dưỡng được! Hơn nữa, có thể hắn chỉ là một lớp ngụy trang, còn có cường giả chân chính nằm vùng trong thành! Trấn cổ Thiên Môn sắp mở ra rồi, chúng ta đừng có tự gây thêm chuyện thì tốt hơn!”
Đỗ Minh Lượng càng nghe càng là kinh hãi, thế mới biết bây giờ tình thế trong thành có bao nhiêu nghiêm trọng.
Một màn giống như này cũng diễn ra ở sào huyệt của hai đại thế lực khác.
Đối với thân phận của Diệp Viễn, bọn họ cũng không ngừng nghi kỵ.
Mà lúc này, Diệp Viễn đã tìm được điểm dừng chân ở trong thành, bắt đầu luyện đan trắng đêm.
Những đại dược có độ khó lớn kia, có thể mua được dù sao cũng là số rất ít.
Động một tý là mấy tỷ Thần Nguyên Thạch, cho dù là cường giả Thần Quân Cảnh cũng không thể lấy ra được.
Cho nên linh dược hắn dặn Ninh Thiên Bình mua, đều là một vài đan dược tương đối rẻ.
Còn thời gian chín ngày nữa, đủ để cho hắn kiếm một phiếu.