“Tiểu Hỏa, ngươi lại vào trong Hạo Thiên Tháp tu hành. Sự tồn tại của ngươi quá bắt mắt, sẽ dễ dàng dẫn tới người khác thèm muốn. Khi về ta sẽ truyền thụ cho ngươi mấy bộ môn pháp, nếu tu luyện tốt sẽ khiến lực chiến của ngươi tăng cao trên diện rộng.” Diệp Viễn nói với Tiểu Hỏa.
Tiểu Hỏa vui mừng, gật đầu nói: “Đa tạ đại ca! Đệ sẽ để cho một phân thân của đệ theo huynh, nếu như có cần gì, đại ca cứ trực tiếp kêu ta đi ra là được.”
Nói xong, tâm Diệp Viễn động một cái, thu Tiểu Hỏa vào bên trong Hạo Thiên Tháp.
Chỉ cần sinh ra nguyên linh, Tiểu Hỏa chính là một cá thể độc lập rồi, so với võ giả bình thường cũng chẳng khác bao nhiêu.
Chỉ là ở cảnh giới này mà Tiểu Hỏa sinh ra nguyên linh đúng là có chút nghịch thiên, nên không quá thích hợp xuất hiện trước mặt người khác.
Có điều dù vậy, sau này Tiểu Hỏa cũng là một đại sát thủ của Diệp Viễn.
Cho dù Tiểu Hỏa không làm cái gì mà chỉ dùng uy lực của nguyên hỏa cũng đủ để cho võ giả Vô Lượng cảnh bình thường ăn đủ rồi.
Huống chi trong tay Diệp Viễn còn có thuật khống hỏa, sau khi truyền thụ cho Tiếu Hỏa, có thể khiến cho thực lực của hắn tăng lẻn rất nhiều trong thời gian ngắn.
Làm xong những thứ này, trước tiên Diệp Viễn phải luyện chế Loan Tinh Thảo thành chất lỏng, cho mọi người uống vào, sau đó bắt đầu ngồi thiền ở trong hang đá này để khôi phục thực lực.
Lúc trước thi triển Vạn Hồn Tịch Diệt là một gánh nặng cực lớn đối với thần hồn của hắn.
Thuật Vạn Hồn Tịch Diệt này, là do một tên Đan Đế cường đại sáng chế vào mấy vạn năm trước, uy lực cực kỳ đáng sợ.
Thần hồn bí kỹ là phương pháp công kích chủ yếu nhất của luyện dược sư, luyện dược sư cường đại có thể lấy thần hồn bí kỹ chống cự với võ kỹ của cường giả Thần Vương cảnh, thậm chí còn có thể tiêu diệt Thần Vương!
Trên thực tế, phụ tử Cơ Chính Dương năm đó cũng có thực lực bậc này, nếu như không phải là bị Cơ Thương Lan ám toán, hai người phụ tử bọn họ cũng không thế nào ngã xuống.
Hiện tại hồn lực của Diệp Viễn thi triển một chiêu này nhưng ngay cả một phần vạn uy lực của chiêu này cũng không thế phát huy ra được.
Có điều cho dù là vậy thì Vạn Hồn Tịch Diệt cũng không phải là thứ mà tàn hồn của Tà Linh Tử có thể chống đỡ.
Kỳ thật Diệp Viễn vốn muốn hỏi vài thứ từ Tà Linh Tử, nhưng mà sau đó hắn đã bỏ đi suy nghĩ này.
Tà Linh Tử này quá nguy hiểm, vẫn nên trực tiếp tiêu diệt thì sẽ tương đối an toàn.
Chỉ một lúc sau, Quân Thiên Vũ là người đầu tiên tỉnh lại.
Tính cảnh giác của Quân Thiên Vũ rất cao, chuyện đầu tiên sau khi tỉnh lại chính là thử tự vận chuyển nguyên lực của chính mình, đế đề phòng bất trắc.
Có điều rất nhanh hắn liền nhìn thấy Diệp Viễn đang mỉm cười nhìn hắn, lúc này mới khiến hắn yên lòng lại.
“Quân huynh quả nhiên lợi hại! cảnh giới của huynh không bằng ứng Thiên Nhai và Bùi Văn Cường nhưng lại tỉnh lại trước bọn hắn.” Diệp Viễn thở dài nói.
Quân Thiên Vũ đích xác là một thiên tài hiếm có, luận tiềm lực, hắn đương nhiên bỏ rơi tên thành chủ này đến mấy con phố.
Từ võ giả Thiên Khải cảnh đi ra đã làm chủ một thành, trên căn bản là không có bao nhiêu hy vọng vào võ đạo, cho nên bọn họ mới tìm một con đường khác.
Phàm là còn có hy vọng ở võ đạo thì phần lớn đều sẽ ở lại trong thánh địa tiếp tục khổ tu.
Mà Quân Thiên Vũ ở trong Cổ Phong Thành này lại là một dị số.
Quân Thiên Vũ thẹn thùng, nhưng chỉ vào Tử Diễm đã chết thì kinh ngạc nói: “Người này…”
Diệp Viễn thở dài một tiếng, Tà Linh Tử xích mích với nguyên linh của mình thành thù, nên hắn mới thừa cơ lợi dụng, một lưới bắt hết bọn họ.
Chỉ là cho dù là như vậy Quân Thiên Vũ cũng vẫn vô cùng kinh ngạc.
Diệp Viễn nói thì đơn giản, nhưng mà muốn tìm được cơ hội sống ở trong này thật không phải là người bình thường có thể làm được.
Không lâu sau, ứng Thiên Nhai và Bùi Văn Cường đồng thời tỉnh lại, những người khác cũng lần lượt tỉnh lại.
Đương nhiên, khi họ vừa mới tỉnh dậy ai cũng hoang mang đối với tình huống trước mắt, Quân Thiên Vũ nói giải thích đơn giản một lần, bọn họ mới biết là mình đã tìm lại được một mạng rồi.