Loại thủ đoạn đáng sợ này, ngay cả Huyết Vũ nghĩ lại cũng còn thấy sợ.
Tiếp tục tìm Diệp Viễn gây phiền phức?
Chuyện đó so với tự đi tìm chết khác nhau ở chỗ nào?
Trong hoa viên, một già một trẻ ngồi đối diện nhau, nói vười vui vẻ.
“Ha ha ha… quả nhiên không hổ là Đế Lăng chi khí, vẻn vẹn mấy trăm năm không gặp, không ngờ được ngươi đã là người trong chúng ta! Tốc độ tu luyện này, thực sự là đáng sợ!”
“Ha ha, chỉ là mấy năm nay có chút kỳ ngộ. Ngược lại mấy trăm năm không gặp, phong thái tiền bối vẫn như trước!”
Lão giả khoát khoát tay, cười nói: “Ngươi đây là đang trào phúng lão phu sao? Lần trước lão phu tổn thương nguyên khí nặng nề, mấy trăm năm nay nghỉ ngơi lấy lại sức, cộng thêm tiêu hao vô số linh dược, mới miễn cưỡng khôi phục lại được một ít khí tức.”
Người thanh niên cười nói: “Cho nên, ta đây không phải là tới rồi sao?”
Lão giả lắc đầu cười nói: “Một chút nguyên khí, nghìn năm là có thể khôi phục lại, ngươi không cần đi chuyến này.”
Người thanh niên nói: “Vãn bối nhận đại ân của tiền bối, lần này đến đây chính là vì trị tận gốc cho tiền bối.”
Lão giả nghe vậy không khỏi cả kinh, kinh ngạc nói: “Lẽ nào… ngươi đã mò được tầng cánh cửa kia rồi?”
Người thanh nhiên mỉm cười gật đầu, lão giả thấy thế, vô cùng mừng rỡ.
Một già một trẻ này, chính là Giản Hoằng Tiêu Các chủ Huyền Cơ Các của hoàng thành Cực Quang và Diệp Viễn.
Sau phong ba của Tử Hồn Môn, Diệp Viễn bố trí rất nhiều chuẩn bị ở hoàng thành Thiên Ưng nhưng mà Tử Hồn Môn không có nửa điểm động tĩnh.
Mấy ngày này, Diệp Viễn cảm giác mình đã đến bình cảnh, chẳng mấy chốc sẽ đột phá cấp sáu, liền nghĩ đến đi tìm Giản Hoằng Tiêu.
Tầng thứ sáu công pháp “Hỗn Độn Thông Thiên Chân Kinh” của Diệp Viễn, rất nhanh sẽ hoàn thành.
Một khi hoàn thành, Diệp Viễn có thể bước vào cảnh giới lớn tiếp theo.
Cho nên, sau khi sắp xếp xong việc ở hoàng thành Thiên Ưng, liền chạy tới hoàng thành Cực Quang.
Gặp lại Giản Hoằng Tiêu, Diệp Viễn cũng không có lại cảm giác thâm trầm như biển giống lần trước.
Bây giờ cơ thể của Diệp Viễn đã đột phá đến cấp sáu, thực lực mạnh hơn, càng là nghiền ép Chân Thần tầng hai.
Hắn liếc mắt có thể nhìn ra, trước đó Giản Hoằng Tiêu bị phản phệ, chính là cảnh giới Chân Thần.
“Ha, lời này nói không khỏi quá tâng bốc đi? Bao nhiêu Thiên Thần tầng chín, kẹt trước mặt Chân Thần Cảnh mấy vạn năm. Cho dù ngươi thiên phú hơn người, không mất đến mười mấy năm thì cũng khó đột phá đi?” Giản Thần khinh thường nói.
Từ lúc nhìn thấy Diệp Viễn, thần sắc Giản Thần cực kỳ phức tạp.
Lúc trước Diệp Viễn đi tới hoàng thành Cực Quang, chẳng qua mới là sơ kỳ Thần Quân Cảnh.
Sư tôn hao phí tinh nguyên tính toán cho Diệp Viễn, trong lòng hắn có chút khinh thường, sư tôn quyết định như vậy căn bản không đáng.
Giản Hoằng Tiêu tổn hao nhiều thọ nguyên, đã không còn sống được bao nhiêu thời gian nữa.
Mất đi tinh nguyên còn có thể tu bổ, nhưng mà mất đi thọ nguyên thì khó mà bù đắp.
Chỉ là hắn không ngờ được, Diệp Viễn chỉ dùng thời gian mấy trăm năm ngắn ngủi, đã đạt được Thiên Thần tầng chín, về mặt cảnh giới đã đuổi kịp hắn.
Trong lòng Giản Thần, có một chút ganh tị.
Nghe lời này, Diệp Viễn chỉ cười không nói, Giản Hoằng Tiêu thâm sâu liếc mắt nhìn Giản Thần, cười nói: “Thần Nhi, nhãn lực của con còn chưa tới! Ánh mắt Diệp tiểu hữu nội liễm, da trắng nõn nà, dung mạo thay đổi lớn, đã tu luyện tới Lục Chuyển Kim Thân. Cho nên, vi sư mới gọi hắn là người trong chúng ta.”
Giản Thần nghe vậy, con ngươi bất ngờ co lại!
Có điều lời tiếp theo của Giản Hoằng Tiêu, càng làm cho hắn vô cùng khiếp sợ.
“Hơn nữa… loại tình trạng như Diệp tiểu hữu, rất giống Lục Chuyển Kim Thân hoàn mỹ trong truyền thuyết, không biết, lão phu đoán có đúng không?” Nói rồi, Giản Hoằng Tiêu nhìn về phía Diệp Viễn.