Xem ra Thất Hải này, vai vế cũng vô cùng lớn!
“Người đâu, sắp xếp chỗ ngồi ở chính giữa cho Hải lão thượng tọa!” Nhậm Tinh Thuần phân phó.
Thất Hải khoát tay nói: “Không cần phiền phức như thế, lão đầu ta đây cũng không nói nhiều. Còn thì… ta ngồi đây là được rồi, tiểu tử, chúng ta lại gặp mặt rồi, hai ta chen chúc một chút ngươi không có ý kiến gì chứ?”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều biến sắc.
Hải lão lại quen biết với Diệp Viễn!
Những cường giả Thần Du cảnh đang ngồi đó, ai ai cũng muốn lôi kéo quan hệ với Hải lão. Thế nhưng người ta là thần long thấy đầu không thấy đuôi, căn bản là không thể lôi kéo được!
Diệp Viên mới đến Bắc vực có mấy ngày mà hắn lại quen biết được với Hải lão!
Hơn nữa, Hải lão còn hạ mình ngồi cùng một chỗ với Diệp Viễn, có thể thấy ấn tượng của lão với Diệp Viễn vô cùng tốt.
Rốt cuộc đây là chuyện gì vậy?
Diệp Viễn cười khổ nói: “Hải lão dặn dò, Diệp Viễn nào dám không theo? Chỉ là, Hải lão cũng đúng thật là thâm tàng bất lộ! Ngày đó ngài thấy chúng ta lâm vào tình cảnh nguy hiểm, vậy mà cũng không đưa tay cứu giúp một chút!”
Thất Hải dửng dưng ngồi xuống bên cạnh Diệp Viễn, cười nói: “Ngày đó khi ta bán Thố Lục Thảo cho ngươi, thì đã nhìn ra được sự bất phàm của ngươi rồil. ở Vô Biên giới này, ta chưa từng gặp ai biết Thố Lục Thảo. Sau đó thấy ngươi dựa vào thủ đoạn lôi đình diệt phụ tử Kim gia, lại càng coi trọng ngươi thêm mấy phần. Vốn dĩ ta dự định lúc chuẩn bị rời đi sẽ nhân tiện giải quyết tên Hồn Hái Cảnh kia, không ngờ ngươi lại ép được hắn ra. Lúc đó ta vẫn luôn đứng ở một bên quan sát cuộc chiến, nếu như thực sự có gì ngoài ý muốn, tất nhiên sẽ ra tay tương cứu. Chỉ là ta không ngờ, tuổi tác ngươi còn nhỏ như vậy mà lại đã có thể thi triển Tụ Nguyên Ngưng Hình rồi, đúng thật là khiến ta được mở mang tầm mắt!”
Diệp Viễn nghe những lời này trợn mắt kinh ngạc hỏi: “Thì ra người đã sớm biết Thố Lục Thảo?”
Thất Hải cười lớn đáp: “Ha ha! Đương nhiên là ta biết! Nếu không ngươi thực sự coi ta là gian thương, bán một gốc dược thảo chuẩn cấp bốn lấy một trăm Nguyên tinh trung phẩm sao?”
“Thố Lục Thảo cực kỳ hiếm thấy, vậy mà người lại nỡ bán nó cho ta?” Diệp Viễn nghi hoặc nói.
“Ha ha, dược thảo chuẩn cấp bốn, có hiếm gặp nữa thì đối với ta cũng chẳng có tác dụng gì nhiều. Ngược lại thì hiến nhiên là ngươi càng cần nó hơn. Ta lại rất hiếu kỳ, ngươi dự định dùng Thố Lục Thảo để làm gì?” Thất Hải cười hỏi Diệp Viễn.
Diệp Viễn cũng cười trả lời: “Mua dược thảo, tất nhiên là để luyện đan, cũng không đến mức như tên Kim Bằng kia dùng để ăn sống được?”
Nói xong, hai người nhìn nhau cùng bật cười ha ha.
Ngồi trên thượng tọa, Ninh Nhất Hiền mắng thâm: “Hai người này, một người là lão hồ ly, một người là tiểu hồ ly, đều không phải là người dễ chọc vào!
Hải lão muốn thăm dò ngọn nguồn của Diệp Viễn, Diệp Viễn lại nhẹ nhàng dẫn dắt qua, thật đúng là khôn khéo!”
Có điều, hai người này cũng tiết lộ ra rất nhiều tin tức!
Thì ra lúc u Vân Tông dời bắc, lại xảy ra việc đại sự như vậy.
Mà Hải lão tận mắt nhìn thấy Diệp Viễn chiến đấu với cường giả Hồn Hải Cánh, đối với một thiếu niẻn yêu nghiệt như vậy hiển nhiẻn là sẽ lưu tâm.
“Thật không ngờ, Hải lão đã sớm hành động, đến Nam vực đi dạo một vòng rồi!” Ninh Nhất Hiền cảm thán nói.
Thất Hải cười mắng: “Mấy tên tiểu tử các ngươi, cả ngày chỉ biết nói luyên thuyên ờ sau lưng ta! Vô Biên giới xảy ra chuyện lớn như vậy, sao lão đầu ta có thể chỉ biết lo thân mình? Lần này ta đi Nam vực, không những đã nghe ngóng được một số tin tức, mà còn lôi được Đoàn lão đầu về đây. Mới đầu lão tiểu tử này còn không đồng ý xuất sơn, bị ta đánh cho một trận no đòn xong, cuối cùng cũng phải khuất phục.”
Thất Hải hùng hồn nói, đám người nghe xong lại được một trận kinh hãi.
Dù sao Đoàn lão đầu cũng là cường giả Thần Du cảnh đỉnh phong, vậy mà Hải lão lại nói đánh là đánh.
“Đoàn lão đầu ngươi còn không ra đây, lẽ nào còn muốn ta mời ngươi ra?” Thất Hải cao giọng hô.
Một lão đầu gầy gò xuất hiện trước mặt mọi người, chính là Đoàn lão đầu trong miệng đám người này.
Thất Hải cười nói với Diệp Viễn: “Đừng thấy Đoàn lão đầu tầm thường, một thân thực lực lại không hề tệ chút nào, có lẽ còn hơn cả ba người bọn hắn, chỉ là con người hắn tính tình bại hoại, không tình nguyện nhúng tay vào chuyện thế tục, cho nên mới ở Nam vực tìm một nơi vắng lặng ẩn cư.”
Diệp Viễn khẽ gật đầu, tán tu mà có thể tu luyện tới cảnh giới như vậy, đúng là không dễ dàng gì.