Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai phần thần đạo lực lượng pháp tắc quấn quanh ở bên nhau, không đơn giản chỉ là một cộng một bằng hai.

Tiểu Hỏa được sinh ra từ Tịnh Đàn Hỏa Liên, mà Tịnh Đàn Hỏa Liên lại gần như là một phần thân thể của Diệp Viễn.

Giữa Diệp Viễn và Tiểu Hỏa có thể nói là tâm ý tương thông.

Hai người thi pháp bước đi, hoàn toàn nhất trí!

Hai loại pháp tắc thần đạo chồng chất lên nhau, gia tăng lẫn nhau, uy lực vươn xa không phải thứ chỉ một môn pháp tắc thần đạo có thể so sánh.

Một kiếm này mạnh ngoài sức tưởng tượng!

Đồng tử Cơ Thương Lan co lại, muốn chạy trốn nhưng đã không kịp đổi chiêu nữa rồi.

“Keng” một tiếng, trường kiếm của Cơ Thương Lan trực tiếp bị đánh bay, rời khỏi bàn tay.

“Phụt!”

Tru Tà Thần Kiếm hung hăng chui vào thân thể Cơ Thương Lan, phá hủy sinh cơ của hắn!

Tru Tà Thần Kiếm vốn là vật khắc chế nhất đối với tà vật.

Pháp tắc hệ hỏa của Tiểu Hỏa đồng thời cũng có thể tinh lọc vạn vật trên thế gian.

Một kiếm này gần như là hủy diệt Cơ Thương Lan!

“Vèo!”

Trong nháy mắt khi Tru Tà Kiếm đâm vào thân thể Cơ Thương Lan, một đoàn hắc khí đột nhiên từ đỉnh đầu hắn bay ra, bỏ chạy đi mất.

Tốc độ của hắc khí cực nhanh, chỉ là ở ở trước mặt Diệp Viễn có thể thi triển thuật Đại Na Di, có nhanh đến mấy cũng là vô ích.

“Muốn chạy sao?”

Diệp Viễn cười lạnh một tiếng, nháy mắt thi triển Đại Na Di.

Đã không còn thân thể Cơ Thương Lan nữa, sao mà so được với tốc độ của Diệp Viễn.

Thuấn di một cái chính là khoảng cách hai ngàn trượng!

Hắc khí còn chưa chạy đi quá xa đã bị Diệp Viễn chặn đầu.

Hai trượng!

Kiếm Chi Lãnh Vực!

Diệp Viễn đã khóa chết Cơ Thương Lan đang bỏ chạy!

Lúc này, giáp ranh Kiếm Chi Lãnh Vực tràn ngập ngọn lửa màu trắng xanh.

Từ xa nhìn lại giống như một quả cầu lửa.

“Mối thù giết cha, nỗi hận tang thê! Ngươi cảm thấy, ta sẽ để ngươi chạy trốn sao?”

Giọng nói của Diệp Viễn giống như truyền ra từ Cửu U, lạnh lẽo thấu xương.

Mối hận hơn hai mươi năm, tất cả đều bạo phát trong một khắc này.

Trong hơn hai mươi năm ngắn ngủi này, chuyện Diệp Viễn ngày ngày đêm đêm nhớ nhung suy nghĩ việc chính là báo thù rửa hận!

Vì mục tiêu này, Diệp Viễn có thể nói là cửu tử nhất sinh.

Từ một đại thiếu gia vạn sự vô ưu, một lòng hướng đạo, biến thành một võ giả cường đại dốc lòng tu luyện vươn lên, tinh tu võ đạo.

Sự biến chuyển trong đó không thể nói là không lớn.

Hiện giờ, cuối cùng đã gần ngay trước mắt rồi.

“Thanh Vân, ngươi ta tốt xấu gì cũng từng là sư huynh đệ! Hơn nữa ta cũng không hề giết đệ muội, nàng ta vẫn chưa có chết!”

Thật ra Cơ Thương Lan cũng không biết Nguyệt Mộng Ly đã chết hay chưa.

Nhưng bây giờ, vì mạng sống, hắn đương nhiên phải một mực chắc chắn là không chết.

Chỉ có như vậy, hắn mới có cơ hội sống sót.

Quả nhiên, Diệp Viễn nghe được lời này, nét mặt không khỏi thay đổi, nói: “Ly Nhi ở đâu!”

“Ngươi thả ta ra trước, nếu không, ngươi sẽ không được gặp lại nàng ta nữa!” Cơ Thương Lan uy hiếp.

Diệp Viễn nghe vậy thì cười lạnh: “Ngươi cảm thấy… ngươi có tư cách cò kè mặc cả với ta sao?”

“Sao lại không có tư cách? Sư đệ tốt của ta, ta quá hiểu ngươi rồi! Ta biết, ngươi nhất định sẽ thả ta đi, đúng không? Ngay cả những đồng môn ma hóa ngày xưa ngươi cũng không nỡ xuống tay, chẳng lẽ… ngươi sẽ vì người mình yêu mà giết ta sao?”

Cơ Thương Lan tỏ vẻ chắc chắn, hắn quá hiểu biết Diệp Viễn.

Diệp Viễn có thể thừa nhận vị hôn thê Nguyệt Mộng Ly kia, chứng tỏ hắn đã yêu Nguyệt Mộng Ly sâu đậm rồi.

Lấy tính cách trọng tình trọng nghĩa của Diệp Viễn, tuyệt đối không dám hạ sát thủ với mình.

Đây… chính là quả cân cuối cùng của hắn, cũng là quả cân nặng nề nhất.

Bởi vì, Diệp Viễn nhất định sẽ ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ!

“Ngươi cảm thấy, ta sẽ tin tưởng lời ngươi nói sao? Nếu trong tay ngươi có Ly Nhi, ngươi sẽ chờ tới bây giờ à?” Diệp Viễn lại không dễ lừa gạt, cười lạnh nói.

Cơ Thương Lan lại không chút hoang mang, cũng cười lạnh nói: “Ngươi cảm thấy, ta bắt được tiểu nha đầu Nguyệt gia kia thì sẽ giấu nàng ta ở đâu nhỉ? Với ta mà nói, nàng ta nhưng không đơn giản chỉ là tấm kim bài miễn tử đâu! Thiên mệnh chi tử, muốn phá được mệnh của ngươi, nha đầu Nguyệt gia chính là mấu chốt! Lúc trước ta cố ý truyền tin nàng ta đã chết chính là để làm ngươi nhập ma, không ngờ ngươi lại có thể vượt qua được! Nhưng mà bây giờ, nàng ta chính là tấm kim bài miễn tử của ta. Nếu không tin, ngươi cứ ra tay đi, ngươi sẽ trở thành hung thủ gián tiếp hại chết nàng ta.”

Diệp Viễn chần chừ!

Cho dù hắn hoàn toàn không tin lời Cơ Thương Lan, hắn cũng không dám mạo hiểm như vậy!

Chẳng sợ chỉ có một phần vạn khả năng, Diệp Viễn cũng không thể lấy sinh mạng của Nguyệt Mộng Ly ra làm tiền đặt cược.

Loại chuyện này, Diệp Viễn hắn làm không được.

Nếu Nguyệt Mộng Ly bởi vì hắn mà chết, cho dù báo được đại thù thì cũng đâu có ý nghĩa gì?

Cơ Thương Lan nhìn thấy vẻ mặt của Diệp Viễn, không khỏi vui vẻ trong lòng, rèn sắt khi còn nóng nói: “Ngươi không cần nghi ngờ đâu, lấy thực lực của nha đầu kia, ngươi cảm thấy nàng ta có thể tránh được vây quét của ta sao? Ngươi đã thấy thực lực của Huyết Vũ rồi. Ngươi nghĩ nha đầu Nguyệt gia có thể chạy thoát khỏi tay hắn ư?”

Diệp Viễn cau mày lại, lúc này đây, hắn thật sự dao động.

Dựa theo suy đoán của hắn, cho dù Ly Nhi có tiến bộ thần tốc cũng không thể là đối thủ của Huyết Vũ.

Cứ như vậy, khả năng theo như lời Cơ Thương Lan lại càng cao hơn.

“Thả ngươi cũng được, nhưng ta muốn nhìn thấy Ly Nhi!” Diệp Viễn lạnh lùng nói.

Cơ Thương Lan lạnh nhạt nói: “Nha đầu Nguyệt gia đã bị áp giải tới Thần Vũ Điện, thân thể của ta bị hủy, chắc chắn Thần Vũ Điện đã biết rồi. Nếu trong vòng ba ngày ta không quay về kịp, nha đầu Nguyệt gia chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ. Ngươi… không có cơ hội lựa chọn!”

Cơ Thương Lan ba hoa chích choè, lại nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.

Hắn vốn vô cùng xảo trá, dù là Diệp Viễn cũng khó nhìn ra sơ hở.

Cuối cùng, Diệp Viễn chậm rãi mở ra Kiếm Chi Lãnh Vực, ngọn lửa trắng xanh rung động lòng người kia cũng tắt dần.

Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Cơ Thương Lan mừng như điên, nhưng ngoài mặt lại không thể hiện ra chút dao động nào.

“Ha ha ha… Sư đệ tốt của ta, sau này chúng ta sẽ còn gặp lại!”

Cơ Thương Lan đắc ý cười to, đoàn hắc khí kia hóa thành một tia sáng bay vọt về phía chân trời.

Nhưng đúng lúc này, một bóng hình xinh đẹp từ một hướng khác dần dần xuất hiện trong tầm mắt Diệp Viễn!

“Viễn ca! Huynh không sao chứ!”

Bóng hình xinh đẹp này không phải ai khác, đúng là Nguyệt Mộng Ly phong trần mệt mỏi đuổi tới!

Người hiểu biết ngươi nhất trên đời, là địch nhân của ngươi, còn có người yêu của ngươi nữa!

Nhìn thấy thảm trạng của Minh Nguyệt Thành và Hạo Nhật Thành, Nguyệt Mộng Ly lập tức hiểu được chắc chắn Diệp Viễn đã tới tìm Cơ Thương Lan báo thù.

Trong tình huống như thế, Diệp Viễn gần như không có khả năng có lựa chọn thứ hai!

Cho nên Nguyệt Mộng Ly đã chạy không ngừng nghỉ đuổi tới đây.

Gần như là cùng thời gian, Diệp Viễn và Cơ Thương Lan đều phát hiện ra Nguyệt Mộng Ly!

Cơ Thương Lan sợ tới mức bảy hồn xuất khiếu, thúc giục ma khí lên tới cực hạn, muốn thoát khỏi tầm ngắm của Diệp Viễn.

Diệp Viễn cũng là cả người chấn động, gần như không cần nghĩ ngợi, Nộ Kiếm Hỏa Liên chợt tung ra!

“Ù ù ù…”

Một luồng kiếm khí trắng xám kết thành hình hoa sen xé toạc không gian, bay thẳng về phía Cơ Thương Lan.

Cơ Thương Lan dù có nhanh cũng đâu nhanh được bằng kiếm khí phá không mà đến kia?

“A… Cơ Thanh Vân, ngươi sẽ không có kết cục tốt đâu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK