Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Phùng Đế.  

 

Một người đàn ông trung niên có gương mặt tuấn tú, mặc áo choàng vàng, trên mặt có vẻ trầm ngâm, có vẻ đang rất bận tâm.  

 

Đột nhiên ông ta trầm giọng nói: “Là Anh Quân sao, vào đi!”  

 

“Tuân theo mệnh lệnh của sư phụ!”, một giọng nói trẻ tuổi vang lên, sau đó một thanh niên khoảng ba mươi tuổi bước từ bên ngoài vào. Khuôn mặt anh tuấn, nhưng giữa hàng lông mày lại ẩn chứa một tia lạnh lùng.  

 

“Anh Quân, ngươi đến đúng lúc lắm. Mặc dù ta đã trả lời Nghiệp Đế và Vô Song là sẽ ra ngoài, nhưng ngươi nói thử xem, vì sao bọn họ lại biết Tô Nhã đang ở chỗ ta?”, ánh mắt người đàn ông trung niên không khỏi lộ ra vẻ phẫn nộ: “Vì sao bọn chúng lại muốn vi sư đưa Tô Nhã đi theo?”  

 

Người đàn ông trung niên này chính là Đại Đế của Phùng Thành, Phùng Đế!  

 

Nói đến Phùng Thành, thực chất không phải là một tòa thành mà là rất nhiều lực lượng liên kết lại, điện Thiên Nhất, đảo Vạn Linh, Hồi Tâm tông, đều là Vương Thành dưới trướng ông ta. Phùng Thành là một vùng lãnh thổ rộng lớn với diện tích hàng triệu dặm.  

 

Và người thanh niên này tên là Tạ Anh Quân, là đệ tử mà Phùng Đế tâm đắc nhất. Tu vi hiện giờ đang là Thiên Quân viên mãn, thậm chí đã đạt đến ngưỡng cửa Đại Đế.  

 

Tạ Anh Quân không chỉ có tài năng tu luyệ đáng kinh ngạc, mới chỉ ba mươi lăm tuổi đã có được tu vi như vậy. Đám sư huynh của hắn đều kém xa, hơn nữa đầu óc hắn vô cùng thông minh vì thế rất được Phùng Đế trọng dụng.  

 

Chính vì nhờ chủ ý của hắn, Phùng Đế sau khi được Tam Kiếp Đại Đế chỉ điểm trở thành Đại Đế, ông ta liền đột nhiên tấn công Tam Kiếp, mở rộng thế lực của Phùng Đế lên tới năm phần.  

 

Tạ Anh Quân khẳng định rằng, với tính cách của Tam Kiếp Đại Đế. Ông ta tuyệt đối sẽ không báo thù Phùng Đế. Bởi vì Tam Kiếp Đại Đế là một người nghĩ cho đại cục, loại người như thế này nếu kết giao bằng hữu, vậy thì hoàn toàn có thể giao lưng mình cho ông ta.  

 

Mà một khi trở thành đối thủ thì loại người này cũng không khó đối phó. Bởi vì người như vậy sẽ có một điểm yếu chí mạng, đó chính là chuyện gì cũng phải suy sét đến đại cục, tránh làm tổn hại đến lợi ích chung, đặc biệt là tình hình hiện tại khi tộc Lân Giáp xâm chiếm, Tam Kiếp Đại Đế cho dù phải chịu thiệt thì cũng sẽ không đi báo thù!  

 

Nếu không phải Tạ Anh Quân đề xuất thì Phùng Đế không có gan tấn công Tam Kiếp Đại Đế, bởi vì về thực lực, nếu ông ta không được Tam Kiếp Đại Đế chỉ điểm, ông ta hoàn toàn không thể đột phá Đại Đế được. Bây giờ mặc dù đã thành Đại Đế rồi, nhưng vẫn còn khoảng cách nhất định đối với Tam Kiếp Đại Đế.  

 

Xét về uy danh, Tam Kiếp Đại Đế đức cao vọng trọng, được coi là Đại Đế hàng đầu của thế giới Phong Vũ.  

 

Xét về nhân duyên của Tam Kiếp Đại Đế thì càng vượt xa so với ông ta. Toàn bộ Đại Đế trong thế giới Phong Vũ đều vô cùng kính phục ông ấy.  

 

Ông ta là người đầu tiên dám làm thế với Tam Kiếp Đại Đế, kết quả lại đúng như Tạ Anh Quân dự đoán. Việc này khiến cho ông ta càng thêm tin tưởng đệ tử này, thậm chí còn nhận hắn làm con nuôi.  

 

Phùng Đế có một người con trai tên là Phùng Phong, khi nhận Tạ Anh Quân làm con nuôi, ông ta có hai người con trai!  

 

Trong thế giới Phong Vũ, cả con nuôi và con ruột đều có quyền thừa kế. Theo đạo lý mà nói, Phùng Đế đáng lẽ không nên làm như vậy, như vậy rất dễ dẫn đến xung đột, nhưng Phùng Đế có cách nghĩ của riêng mình. Bởi vì chỉ có như vậy, Tạ Anh Quân mới càng thêm trung thành với ông ta, mà ông ta rất cần một người vừa thông minh vừa trung thành như vậy để cống hiến cho mình!  

 

Tạ Anh Quân đương nhiên cũng biết sư phụ của mình có ý gì, nguyên nhân chính là vì thánh nữ Tô Nhã.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK