“Con đường tu giả, sinh tử vô thường, quả nhiên đúng thế”, thầm nghĩ, sau đó Dương Hạo dịch bước định bước lên bậc thang đầy xương cốt thứ nhất.
Ngay lúc này không gian bỗng rung chuyển, một bóng người xuất hiện trong không gian của cậu, sắc mặt nghiêm lại, cậu bỗng xoay người, khí thế toát ra khóa chặt thân hình đó lại.
“Ầm!”, sau khi đứng vững, mắt người kia cũng nhìn Dương Hạo chằm chằm, sau đó toát ra khí tức trên người, rõ ràng là tu vi Tử Phủ dưỡng anh.
Vẻ mặt lạnh như băng, khí tức cũng lạnh lẽo nghiêm nghị như thế, người kia khoảng hai mươi tuổi, cả người mặc bộ đồ đen, đôi mắt hõm sâu, con ngươi màu nâu.
“Ngươi tốt nhất đừng động tay, nếu không người chết chính là ngươi”, thanh niên đồ đen lạnh lùng nói, sau đó không quay đầu lại nữa đi lên phía trên.
Dương Hạo hơi sửng sốt, cậu cũng không ngờ tu giả đầu tiên mình gặp lại không ra tay với mình.
Nhìn bóng lưng đối phương, cậu cũng nhấc chân bước lên.
Hai người một trước một sau đạp lên đống thi thể xương cốt đi về phía trước, thoáng chốc hai người đã đi được khoảng một trăm bước bậc thang, lúc này không gian bắt đầu thay đổi.
“Lại là cấm chế?”, cơ thể Dương Hạo hơi lắc lư, sau đó cậu cảm nhận được không gian xung quanh dao động.
Nhìn sang bên cạnh vẫn là bậc thang rộng mênh mông, xương cốt dưới chân như thể ít hơn lúc nãy, nhưng năng lượng còn lưu lại trên đống thi thể này lại mạnh hơn trước rất nhiều.
Thanh niên đồ đen phía trước cũng mặc kệ những thứ này như thể cực kỳ tự tin từng bước đi lên, không hề có ý dừng lại.
“Tên này, khá ngông đấy”, Dương Hạo không khỏi thầm nghĩ trong lòng, sau đó nhanh chóng đi về phía trước.
Tên ở phía trước không hề kiêng kị gì, tuy nhiên hắn cũng rất thận trọng. Ở nơi xa lạ và nguy hiểm này, có thể chất bất cứ lúc nào, hắn không muốn bỏ mạng ở đây, trở thành một trong vô số mảnh xương,
“Ầm!”, đột nhiên không gian phía trước dao động mạnh, bóng người mặc đồ đen biến mất khỏi tầm mắt của Dương Hạo.
“Hả?”, cơ thể siết chặt lại, sắc mặt Dương Hạo lập tức thay đổi. Cậu cảm nhận được khi tên đó vượt qua cấm chế, có một cỗ năng lượng cực kỳ mạnh mẽ bộc phát ra khỏi cấm chế.
“Ở đây có các cấm chế không gian trùng trùng, đi một bước đều có thể gặp phải đối thủ, lẽ nào trong cấm chế tiếp theo có người?”, không khỏi suy tư, Dương Hạo bước tới, dồn hết tinh thần, bước vào cấm chế phía trước một cách nặng nề.
“Ầm! Ầm! Ầm!”, vừa bước vào, cậu đã cảm nhận được một luồng năng lượng hùng vĩ đang tác động khắp xung quanh mình.
Trong cấm chế không gian này, một số nhân vật đang chiến đấu ác liệt. Trên mặt đất máu tươi chảy ròng ròng, đã có một người nằm xuống, không còn hơi thở.
Bảy người, thanh niên áo đen vừa nãy ở cùng không gian với cậu đang bị bảy người vây hãm tấn công.
Ngoài bảy người này, ba người khác cũng đang quan sát ở bên cạnh, vẻ mặt lạnh lùng. Nhưng khoảnh khắc Dương Hạo bước vào không gian này, tất cả mọi người có mặt đều căng cơ lại, khí thế bao trùm lấy cậu.
“Lại có người đến rồi, giết cho ta!”, với một tiếng gầm dữ dội, một thanh niên anh tuấn mặc đồ vàng trực tiếp ra lệnh cho ba người đang đứng bên cạnh.