Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Vạn La Tán hóa thành một cơn cuồng phong đáng sợ, tràn ra tứ phía, chấn động vô số Âm Ma, số lượng lập tức giảm đi rất nhiều.  

 

“Ha ha ha, không ngờ lại có bảo vật như vậy, nghe nói Vạn La Tán có thể khắc chế sức mạnh tấn công, không biết vì sao hai vị trưởng lão không sớm sử dụng nó đi?”, thấy số lượng lớn Âm Ma bị Vạn La Tán quét sạch, Lại Trùng nhăm nhe muốn lao tới nhưng lại bị Âm Vô Mệnh ở bên cạnh kéo lại.  

 

Trương Quỳnh và Trương Hâm cũng đành bất lực, đôi Vạn La Tán này là bọn họ có được từ buổi đấu giá của đế viện. Mặc dù là khắc tinh của sức mạnh, nhưng tiêu hao rất nhiều nguyên lực, vốn dĩ không định sử dụng, nhưng nhìn thấy tình hình này quá đỗi nguy hiểm vì vậy mới đành lấy ra, nhưng bây giờ xem ra lấy ra hơi sớm rồi.  

 

Lại Trùng vốn dĩ cảm thấy cũng không cần Âm Ma làm gì, dựa vào gã và Du Thần Giáo là có thể xử được đám người Huyền Hoa Tông này.  

 

Nhưng Âm Vô Mệnh lại liếc nhìn gã một cái, trong lòng ông ta thầm nghĩ nên để Du Thần Giáo chiến đấu với Huyền Hoa Tông hay là để Âm Ma của ông ta công kích một trận, suy nghĩ đầu tiên có sức hấp dẫn đối với ông ta, nhưng nghĩ một hồi vẫn quyết định từ bỏ.  

 

Dù thế nào đi chăng nữa thì hai bên đang liên thủ, vẫn nên dồn toàn lực tấn công Huyền Hoa Tông thì hơn, tin rằng cách đánh này của ông ta sẽ khiến cho đám Lại Trùng bị chấn động, bọn họ sẽ không dám đối đầu với ông ta nữa.  

 

Vì vậy Âm Vô Mệnh bật cười, thấy Huyền Hoa Tông sắp đột phá, đột nhiên búng tay một cái, vô số Âm Ma lại lao ra từ tứ phía, có từ mặt đất chui lên, có từ trong rừng lao ra, còn có từ trên không rơi xuống, số lượng lên tới hàng chục nghìn, lao về phía Huyền Hoa Tông.  

 

Việc này khiến cho sắc mặt đám người Trương Quỳnh và Trương Hâm đều tái đi, Trương Hâm thất thanh nói: “Sao vẫn còn nhiều vậy chứ?”  

 

Số lượng đám Âm Ma này đúng là vô biên, khiến cho Huyền Hoa Tông mất hết hi vọng, trong ánh mắt họ tràn đầy tuyệt vọng. Bọn họ biết rằng lần này e là khó thoát được kiếp này.  

 

“Ha ha ha! Trong thế giới Phong Vũ có bao nhiêu tộc chống lại hải tộc thì có tưng đó Âm Ma, vì vậy số lượng là nhiều vô kể!”, Âm Vô Mệnh đắc ý cười nói: “Ai bảo các ngươi dám đối đầu với ông đây, hôm nay cho các ngươi biết Âm Ma Môn ta mạnh đến cỡ nào!”  

 

Trương Quỳnh rống lên: “Âm Vô Mệnh, ngươi có bản lĩnh thì đối đầu trực diện với ta đi, cho dù thua lão phu cũng sẽ tâm phục khẩu phục!”  

 

Âm Vô Mệnh cười đắc ý nói: “Cái này, lão tử đương nhiên không dám, vẫn nên mời Trương trưởng lão giao đấu với Âm Ma của ta đi!”  

 

Lại Trùng ở bên cạnh không khỏi tâm phục khẩu phục, gã hỏi: “Âm giáo chủ, không biết cách đánh này có cách gì để phá giải vậy? Ta thấy Âm Ma của huynh tấn công như vậy có thể nói là thiên hạ vô địch rồi!”  

 

Âm Vô Mệnh cười đắc ý nói: “Muốn hóa giải Âm Ma của ta thì chỉ có một cách, đó là thực lực của bản thân phải tăng lên tới cảnh giới Thiên Quân cửu trọng, đạt tới cảnh giới Thiên Quân cửu trọng rồi thì có thể xuất ra lực quang minh, đây là khắc tinh của Âm Ma ta, nếu không thì sẽ chẳng còn cách nào cả!”  

 

Lại Trùng tò mò hỏi: “Không phải huynh đã nói Cổ Phật nhất mạch là khắc tinh của Âm Ma Môn sao? Lẽ nào bọn họ ai nấy cũng đều là cao thủ Thiên Quân cửu trọng sao? Vì vậy mới có thể đánh bại được các huynh?”  

 

Lại Trùng là ai chứ, đương nhiên gã nhìn ra được dụng ý của Âm Vô Mệnh, trong lòng thầm nghĩ đừng tưởng ông đây không biết, đám Âm Ma này liên tục xuất hiện là do Âm Ma Môn các người khống chế. Nếu như giết chết các ngươi thì sao có thể nhìn thấy đám Âm Ma này nữa?  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK