Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Ông nội cũng là tu giả ma đạo. Trong lòng y lập tức nhớ tới Lão Ma trong ngôi mộ đã truyền đạo cho mình.  

 

“Cháu đoán đúng. Kế thừa ma đạo mà cháu nhận được chính là từ Chủ nhân của ta, Ma Quân Hắc Nham”.  

 

“Ma Quân Hắc Nham?”, Dương Hạo sửng sốt, Lão Ma chưa từng nói tên của mình, là do tự y gọi ông ấy là Lão Ma.  

 

Trong mắt lóe lên một tia sắc bén, Dương Hạo nhìn chằm chằm ông nội hỏi: “Nói vậy thì ông nội cũng là ma nô?”  

 

“Không tính!”, lắc đầu, ông lão cười nói: “Ta chưa từng lập bất kỳ lời thề nào với chủ nhân. Ngài ấy cũng không gieo bất kỳ hồn chú nào cho ta. Ta đối với ngài ấy chỉ có sự bái phục và trung thành”.  

 

Nhìn thấy ánh mắt cuồng nhiệt của ông nội, Dương Hạo không biết nên nói thế nào. Có thể cung kính đến mức cam tâm tình nguyện thế này có thể thấy được rằng Lão Ma có một nhân cách đáng kinh ngạc.  

 

“Nếu không có ngài ấy, thế giới Phong Vũ đã diệt vong từ lâu rồi”, khẽ thở dài một hơi, ông lão liếc nhìn bầu trời, sau đó quay đầu nói với Dương Hạo: “Thế giới Phong Vũ, đúng như cái tên của nó, đang trong thời kỳ phong ba bão táp!”  

 

Liên Thiên nói: “Dương Hạo, đệ cũng đã nhìn thấy phân thân Kinh Ninh Thiên Quân rồi đấy, hơn nữa còn giết chết ông ta. Nhưng chuyện mà đệ không biết đó là trong thế giới Phong Vũ, ông ta còn rất nhiều phân thân như vậy”.  

 

“Rất nhiều?”, ánh mắt xẹt qua, Trên mặt Dương Hạo đột nhiên lộ ra vẻ khó tin, lập tức hỏi: “Làm sao huynh biết?”  

 

Liên Thiên: “Bởi vì trước đây khi ta bị Tịch Minh Vũ giam cầm trong vạn cổ mộ huyệt, chính là do ông ta âm thầm ra lệnh phía sau. Còn nữa, phong ấn trên người ta thực chất là do ông ta làm”.  

 

“Sao ông ta lại nhắm vào huynh?”, Dương Hạo nghiêm túc hỏi.  

 

“Hừ!”, một tia tức giận lộ ra trên mặt, Liên Thiên nói: “Kinh Ninh Thiên Quân thực chất không phải người của thế giới Phong Vũ ta. Ông ta đến từ một nơi gọi là Cửu Luyện giới vực, ở nơi đó cường giả Thiên Quân nhiều như lông hồng. Thậm chí đến Đại Đế cũng có rất nhiều. Cảnh giới Linh Kiếp trong mắt bọn họ giống như cảnh giới Kim Linh trước mặt chúng ta vậy”.  

 

“Kinh Ninh Thiên Quân từng nói, ông ta nhận được lệnh của bên trên, Cửu Luyện giới vực muồn mở rộng địa bàn. Vì ở đoa sắp bị một giới vực đáng sợ xâm chiếm. Thời gian cấp bách, ông ta buộc phải hoàn thành nhiệm vụ này trong vòng một trăm năm. Nếu không, ông ta sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc”.  

 

“Thế giới Phong Vũ chúng ta chính là một trung tâm của giới vực. Xung quanh có không ít thế giới, trong đó có rất nhiều cái đều đã bị Tựu Liên giới vực khống chế rồi. Đương nhiên, khống chế những thế giới đó không phải Kinh Ninh Thiên Quân mà là cường giả hàng đầu khác. Kinh Ninh Thiên Quân chỉ phụ trách thế giới Phong Vũ chúng ta thôi”.  

 

Trên mặt Dương Hạo tràn đầy ngưng trọng, ngẩng đầu hỏi: “Sao huynh biết những chuyện này?”  

 

Liên Thiên liếc nhìn Dương Minh Huy và Dương Hạo, nói: “Mọi chuyện đều là do đích thân Kinh Ninh Thiên Quân nói cho ta biết. Mà mục đích của ông ta chính là kiểm soát huynh. Ông ta không chỉ muốn kiểm soát Thiên Quân, còn muốn kiểm soát một số tu giả thiên phú. Nghe nói khi đó đệ giết chết một cảnh giới Linh Kiếp hàng đầu, người đó có lẽ chính là một quân cờ của ông ta”.  

 

“Nếu thật sự là như vậy, vậy thì Cửu Luyện giới cực sẽ càng xâm chiếm nhanh hơn rồi”, Dương Hạo cau mày, thở dài nói.  



Y vốn tưởng rằng bản thân mình giết chết bản tôn của Kinh Ninh Thiên Quân là đã đủ lớn chuyện rồi. Nhưng không ngờ rằng, chuyện Liên Thiên nói ra mới là kinh thiên động địa. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK