Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Ồm!”, năng lượng tụ lại, một tầng ánh sáng màu bạc nhàn nhạt nổi lên, trên người y bao phủ một chiếc áo khoác màu bạc, cực kỳ chói mắt.  

 

Nhìn màu bạc phủ trên người, Dương Hạo nở nụ cười. Y rất thích màu này, chói lóa đầy lạnh lùng, có cảm giác xa cách.  

 

“Vù!”, ngay sau đó, y phất tay, trong tay xuất hiện một cây đằng mạn bóng loáng màu đen. Nó chỉ dày bằng tay trẻ con, nhưng khí tức đạo pháp uy nghiêm trong đó khiến người ta chấn động.  

 

Thanh mộc chi khí, mộc chi đạo pháp. Cây đằng mạn này, chỉ cần phất nhẹ một cái là đã có thể tấn công đáng sợ. Nhưng đáng tiếc, Dương Hạo không hiểu mộc chi đạo pháp, đối với y đây cũng chỉ là một bảo vật lãng phí mà thôi.  

 

“Mộc chi nhất đạo, mềm không cứng, uyển chuyển nhưng không sắc bén, không hợp với mình. Dù muốn nắm chắc lực đạo pháp của ngũ hành cũng cần phải tu luyện kim chi đạo pháp”, Dương Hạo thở dài một hơi, sau đó ném cây đằng mạn đáng sợ này vào trong nhẫn Trích Tinh.  

 

“Ầm!”, cơ thể xẹt qua, y lao ra khỏi dãy núi như một tia điện. Lúc này tốc độ của y cực nhanh, vượt xa tốc độ trước đó của y. Trong cảnh giới Linh Kiếp, rất ít người có thể đạt được trình độ như vậy,  

 

“Rầm!”, khi ra khỏi dãy núi, Dương Hạo đã xuất hiện trong một thung lũng. Ngay khi thân hình y vừa xuất hiện, dọa cho một đám người ở nơi đây lần lượt xoay người lại, sau đó trực tiếp tấn công y.   

 

“Có kẻ địch, mọi người mau giết hắn!”  

 

“Đáng chết. Người nhà họ Khâu tời rồi. Mau bảo vệ tiểu thiếu gia”, một đám tu giả gầm lên, sau đó lần lượt tung ra những đòn tấn công mạnh mẽ nhất của mình.  

 

“Ồm!”, Dương Hạo cau mày, trên mặt lộ ra vẻ không hài lòng. Nhưng y không trách những người này, dù sao nếu là y, khi đột nhiên có người lao về phía mình, y cũng sẽ phản ứng như vậy.  

 

“Dừng tay, ta không phải kẻ thù của các ngươi”, y trầm giọng nói một câu, sau đó trên người hiện lên một tia sáng bạc. Trong ánh sáng bạc lại mang theo ánh sáng vàng, chính là ánh sáng của Kim Nham Chi Thân.  

 

“Bùm!”  

 

“Ầm!”  

 

“Rầm rầm!”, năng lượng khổng lồ cùng lực đạo pháp xông ra khỏi cơ thể y. Trong khoảnh khắc này, y buộc phải chịu đựng bảy đòn công kích, mỗi một đòn đều rất hung hãn.

 

Nhưng cơ thể y thậm chí còn không có chút đàn hồi. Đứng ở đó như một cây cột chọc trời, không thể đổ xuống. Ngay cả khi bảy người tấn công, y không phản kháng chút nào cả.  

 

“Mạnh quá!”, một tu giả mặc đồ đen, khí tức Linh Kiếp bước ba kinh ngạc hét lên, sắc mặt thay đổi rõ rệt, nhanh chóng lùi về phía sau.  

 

“Làm sao có thể, sao có thể mạnh như vậy được? Hắn rõ ràng chỉ là Linh Kiếp bước một mà thôi”, một thanh niên Linh Kiếp bước ba mặc đồ vàng thất thanh kêu lên.  

 

“Hừ!”, một tiếng hừ  vang lên, một tán tu mặc đồ trắng không cam tâm nói: “Nhất định là dùng bảo pháp nào đó, hắn mới có thể chịu được đòn tấn công của chúng ta”.  

 

Dương Hạo khẽ liếc nhìn bảy người đối diện, sau đó ánh mắt quét tới một con thú lạc đà phía sau bảy người, sau lưng con thú lạc đà có một đứa bé rất sang trọng.  



Từ trang phục có thể thấy, có ba người đồ đen cùng khí tức. Bọn họ tụ lại với nhau, cảnh giác nhìn Dương Hạo. Ba người họ nhất định không có nghi ngờ gì với nhau. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK