Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Dương Hạo lắc đầu nói: “Thu Nhi, ta nghĩ cô nên đề phòng người này, nhưng cô sắp quay lại tộc Lân Giáp rồi, dù hắn có hận cô đi chăng nữa cũng không thể làm được gì”.  

 

Thu Nhi không khỏi bĩu môi nói: “Lẽ nào ngươi chỉ mong đuổi ta đi ngay bây giờ à? Sao ta thấy bộ dạng này của ngươi như không muốn nhìn thấy ta nhỉ? Ta biết rồi, ngươi vẫn nghĩ ta quá độc ác đúng không?”  

 

Dương Hạo liên tục phủ nhận: “Thậm chí ta còn hơi hối hận không nên để tên ác độc này được hời, nếu không phải hắn tự mình cắt thứ đó của mình thật thì ta sẽ không tha cho hắn”.  

 

Thu Nhi thấy Dương Hạo không có ý trách mình, không khỏi cảm thấy vui mừng, cô ta cười nói: “Vậy tại sao ngươi muốn đuổi ta đi, lẽ nào ngươi quên ta là vợ ngươi sao?”  

 

Dù Thu Nhi đã trải qua nhiều chuyện nhưng nói đến đây cũng không khỏi đỏ mặt.  

 

Thu Nhi là sự kết hợp giữa dã tính và ngây thơ khiến Dương Hạo cảm thấy choáng ngợp, dụ dỗ như vậy dễ khiến y bị thu hút hơn bất kỳ thứ gì.  

 

Tính cách của Thu Nhi vốn dĩ rất lạnh lùng, lúc ở thế giới Minh Vương vì không có một người đàn ông nào có thể khiến cô ta vừa mắt nên nhiều người đều nghĩ cô ta không có hứng thú với đàn ông, cộng thêm thực lực của cô ta quá mạnh nên càng nghi ngờ Thu Nhi là một phụ nữ không bình thường.  

 

Thật ra ngay cả bản thân Thu Nhi cũng nghĩ như vậy, cho đến khi gặp được Dương Hạo, cô ta mới biết hóa ra mình chỉ chưa tìm được người khiến mình rung động thôi.  

 

Bây giờ có Dương Hạo rồi, Thu Nhi mới biết người mình vẫn luôn chờ đợi là ai, thế nên một khi tình cảm bộc phát năng lượng tuyệt đối rất đáng ngạc nhiên, vì thế thân phận hay Cổ Đế gì đó đều bị cô ta vứt lên chín tầng mây, Thu Nhi trở thành cô gái ngoan ngoãn trước mặt Dương Hạo.  

 

Nhưng Dương Hạo lại cảm thấy cả người không được tự nhiên, nếu Thu Nhi không có thân phận là cường giả chuyển thế thì Dương Hạo sẽ chấp nhận cô ta nhưng biết rồi dĩ nhiên sẽ không thể khiến Dương Hạo đối xử như bình thường.  

 

“À, ta chỉ đùa thôi”, Dương Hạo đúng thật chỉ buột miệng, y chỉ nghĩ đây là cái cớ hoàn hảo, nếu không mình không thể nhúng tay vào trận đánh nhau giữa Cao Minh Thu, Thu Nhi và Tạ Anh Quân.  

 

Dù sao người mà Tạ Anh Quân đối phó là tộc Lân Giáp, mà mình là tộc Phong Vũ nên y cho mình một thân phận là người đàn ông của Thu Nhi, vậy thì đã có lý do rồi, chẳng lẽ Tạ Anh Quân còn truy cứu chuyện này là thật hay giả à?  

 

Nhưng y không ngờ Thu Nhi lại xem là thật, cảm thấy khá đau đầu, vừa rồi y thấy Thu Nhi như không phản đối còn nghĩ Thu Nhi đang phối hợp với mình.  

 

Thu Nhi không khỏi trợn mắt, nước mắt ấm ức đảo quanh khoanh mắt: “Thì ra ngươi giả vờ, ngươi không hề thích ta”.  

 

Nói rồi Thu Nhi hất tóc chạy ra khỏi vương trướng.  

 

Dĩ nhiên tộc Lân Giáp không biết đã xảy ra chuyện gì trong vương trướng, lúc nhìn thấy Thu Nhi còn nói Cao Minh Thu tìm đâu ra người xinh đẹp này vậy, người đuổi theo phía sau dĩ nhiên là Cao Minh Thu.  

 

Kỷ luật trong quân đội của Cao Minh Thu rất nghiêm khắc, không cho phép binh lính của mình có bất kỳ chuyện gì nằm ngoài phạm vi chức trách nên những người này chỉ ngẩng đầu nhìn đã biết chuyện gì, bèn cúi đầu xuống.  



Dương Hạo sửng sốt, mặc dù hắn không hiểu chuyện giữa nam nữ nhưng cũng biết mình đã làm Thu Nhi tổn thương, thế nên không nghĩ nhiều bèn thi triển phong chi đại đạo đuổi theo phía sau Thu Nhi. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK