Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Bất kể thế nào, trước tiên phải lấy được bảo vật băng hàn rồi tính tiếp, bây giờ quan trọng nhất là Dương Hạo đã đi hay chưa!  

 

Tạ Anh Quân lấy một lá phù ấn từ trong nhẫn không gian. Hắn không phải là không có thủ đoạn gì, chỉ là Dương Hạo xuất hiện quá bất ngờ, hắn không kịp chuẩn bị.  

 

Nhưng bây giờ vì thận trọng, đương nhiên hắn sẽ đặc biệt chú ý, sau khi luyện hóa lá phù ấn này, rất nhanh năng lượng cảm ứng của bản thân đã tăng lên hai phần.  

 

Lá phù ấn này không hề tầm thường, là Phùng Đế dùng một ngàn năm tu luyện để tạo ra.  

 

Mặc dù Phùng Đế có thể nói là một vị Đại Đế nổi tiếng chơi bẩn trong thế giới Phong Vũ, nhưng cho dù là Tam Kiếp Đại Đế từng bị ông ta chơi xỏ ba lần cũng phải công nhận ông ta là một thiên tài.  

 

Phùng Đế hững thành tựu đặc biệt trong trận pháp và luyện khí, mà phù ấn có thể coi là một loại luyện khí, nếu như binh khí được phù hộ bởi phù ấn, có thể tăng thêm uy lực. Tùy thuộc vào sức mạnh của phù ấn, binh khí sẽ vượt qua mức ban đầu của nó.  

 

Phù ấn là phương tiện phục chế binh khí, ngoài ra nó còn có các công năng khác, sau khi tinh luyện có thể tăng lực cảm ứng trong thời gian ngắn, đây cũng là một tác dụng của phù ấn.  

 

Đừng coi thường hai phần lực cảm ứng, đó là cái giá rất lớn mà Phung Đế đã phải trả đấy. Nghìn năm tu luyện, vì lá bùa ấn này đã trì hoãn thời gian trở thành Đại Đế của ông ta.  

 

“Khí tức của Dương Hạo đã không còn nữa, xem ra hắn đã rời khỏi đây rồi!”, trong mắt Tạ Anh Quân lộ ra vẻ vui mừng, không bị Dương Hạo tác động vậy thì hắn sẽ dễ dàng thành công lấy được bảo vật này.  

 

Cơ thể Tạ Anh Quân bay lên, mặc dù lực cảm ứng rất nhanh đã biến mất, nhưng đối với hắn vậy là đủ rồi.  

 

Đột nhiên, Tạ Anh Quân cảm nhận được, dường như ở gần đó có ai đang rên rì, nhưng không gì có thể làm dịu đi sự háo hức muốn lấy cỏ Băng Lăng Vương của Tạ Anh Quân, vì vậy hắn thậm chí không dừng lại, và nhanh chóng biến mất tại chỗ.  

 

Nếu như Tạ Anh Quân kiểm tra kỹ càng, hắn đã có thể vui mừng phát hiện ra. Bởi vì thù hận của hắn rất nhanh đã biến mất, thậm chí đã biến mất một nửa, bởi vì người đang rên rỉ này chính là kẻ thù lớn nhất của hắn – Dương Hạo!  

 

Bây giờ sắc mặt Dương Hạo rất là đau đớn, vẻ hồng hào bình thường đã biến mất, sắc mặt tái nhợt đến kinh ngạc, trên da thịt hạ thể có thể thấy được bao phủ một tầng sương đen, những sương mù này đang áp sát hồn phách của của Dương Hạo tới cực điểm.  

 

Hung khí! Hóa ra hung khí trong cơ thể Dương Hạo không bộc phát ngay sau trận chiến, khi y đang muốn tìm Hạo Nhất và Thừa Phong, đột nhiên bạo phát ra!  

 

Dương Hạo cảm thấy cơ thể như đang trong lò lửa, toàn thân cảm thấy vô cùng khó chịu, còn khó chịu hơn là thiêu đốt y, hung khí đang tấn công vào tim và bụng, nếu như không thể ngăn cản, Dương Hạo nhận thức được rõ ràng rằng lý trí của y sẽ bị nuốt chửng, rất có thể sẽ biến thành một con yêu thú điên cuồng!

 

Cơ thể Dương Hạo vô cùng đau đớn, khi bản thân còn chút tỉnh táo, y đột nhiên nhớ tới rượu Cửu Viêm Thiên Dung mà Cao Minh Thu đưa cho, trong lòng y vui mừng, khó khăn vươn tay vào trong nhẫn không gian.  

 

Đột nhiên Dương Hạo nhìn thấy một người, trong lòng không khỏi thất kinh, bởi vì người này chính là Tạ Anh Quân.  

 

Dương Hạo biết rằng, mặc dù người khiến Tạ Anh Quân mất đi hạnh phúc tình dục cả đời không phải là y nhưng Tạ Anh Quân nhất định là hận y đến tận xương tủy, nếu như hắn nhìn thấy y hiện tại nhất định sẽ ra tay tấn công, mà tình hình hiện tại của y nhất định là không chống đỡ được.  



Mặc dù Dương Hạo đã cố gắng kiềm chế hết sức để không phát ra tiếng rên rỉ đau đơn nhưng dù sao hung khí này không phải là thứ mà Dương Hạo có thể kiềm chế được, tiếng rên rĩ khẽ vẫn truyền ra. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK