Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



 

Nghe được lời của ông ta, ông Hoắc khẽ mỉm cười, sau đó lấy ra một cái lệnh bài có khắc hai chữ ưu tú.  

 

“Lệnh bài đệ tử ưu tú”, nhìn thấy cái lệnh bài này, trên mặt Dương Hạo đột nhiên lộ ra một chút vui mừng.  

 

Với lệnh bài này, cậu có thể vào tháp Địa Linh để tu luyện. Tháp Địa Linh tràn đầy linh lực, có đan dược trong tay, cảnh giới Ngân Linh bước hai cũng không thành vấn đề. Thậm chí, có thể lên tận bước ba không chừng.  

 

“Đa tạ ông Hoắc!”, cậu nhận lấy lệnh bài.  

 

Ông Hoắc khẽ vẫy vẫy tay, cười nói: "Không cần cám ơn, là cậu xứng đáng".  

 

Vừa nói, ông ta vừa nhìn về phía đám người Dương Hoành nói: "Mấy đứa ở cảnh giới Ngân Linh đến lấy lệnh bài đi! Còn những người chưa đạt được thì cố gắng lên".  

 

Huynh muội nhà họ Dương, ngoại trừ một người Dương Hâm ra, đều nhận được lệnh bài đệ tử ưu tú.  

 

Giờ phút này, trên sàn chiến đài Sinh Tử, những người nhà họ Du kia chẳng dám hé răng nửa lời. Dương Hạo quét sạch hơn chục người của họ và đánh bại Du Phi.  

 

Nếu Đại trưởng lão không xuất hiện, Vu Phi đã chết rồi. Nếu Vu Phi chết, tất cả bọn họ cũng sẽ chết theo. Còn có hy vọng sống, sao bọn dám nói thêm chứ?  

 

“Các ngươi”, Dương Hạo xoay người nói, tất cả đệ tử nhà họ Du đều im lặng, vẻ mặt sợ hãi.  

 

"Quỳ xuống van xin chúng ta tha thứ đi! Bằng không thì chết!”, sát khí trong mắt Dương Hạo lại tụ lại, lạnh cả sống lưng.  

 

Tuy rằng vừa rồi chịu linh hồn của Đại trưởng lão, hiện tại linh hồn của cậu cũng có chút uể oải. Tuy nhiên, sức mạnh của cậu vẫn còn đó, giết những người nhà họ Du này không tốn sức là bao.  

 

“Dương Hạo, đừng khinh người quá đáng!”, một đệ tử cảnh giới Ngân Linh của nhà họ Du tiến lên, nhìn cậu, đầy tức giận và căm hận.

 

Liếc nhìn tên đó, Dương Hạo nở nụ cười nhàn nhạt nói: "Không, ta còn bổ sung một câu. Mọi người sau khi quỳ xuống đều có thể rời khỏi đây".  

 

“Về phần ngươi”, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng nhìn người vừa nói, cậu chậm rãi nói: “Ta cho ngươi hai cách. Một, tự sát. Hai, chết trong tay ta, chọn cách một sẽ để lại cho ngươi chút thể diện, còn chết trong tay ta ngươi sẽ biết thế nào là thông khổ".  

 

Người này không ai khác chính là Du Điền của nhà họ Du. Ở tầng hai của Võ Các ngày đó, tên này nói nếu Dương Hạo có thể lên tầng ba, hắn sẽ tự sát. Nhưng bây giờ, hắn dường như vẫn còn sống và khỏe mạnh. Những người đáng chết thì nên chết, Dương Hạo sẽ không bao giờ để hắn đi.  

 

“Ngươi”,  khuôn mặt Du Điền tái mét khi nghe những lời của Dương Hạo.  

 

Dương Hạo không thèm để ý tới hắn, quét mắt nhìn hơn 20 người con nhà họ Du, nói: "Ta chỉ cho các ngươi trong thời gian mười hơi thở, nếu sau mười hơi không có ai quỳ xuống, ta sẽ ra tay giết người".  

 

Lúc này, đám người nhà họ Du đều cảm thấy cơ thể mình như thắt lại.  

 

Vừa rồi, khi Đại trưởng lão xuất hiện, bọn họ đã có người chống lưng. Nhưng trong nháy mắt, sự xuất hiện của ông Hoắc, ông Ninh trực tiếp phá tan mộng cảnh của bọn họ. Giờ phút này tính mạng của bọn họ đều nằm trong tay Dương Hạo, cậu muốn bọn họ sống thì họ được sống, muốn bọn họ chết thì phải chết.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK