Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Tiêu Tâm, chết đi cho ta!”, ánh mắt Văn Tĩnh lóe lên vẻ hung tợn, hắn hét lên một tiếng, vươn tay ra, bắt lấy Đấu Thiên Sóc, đập mạnh về phía đầu Tiêu Tâm.  

 

Tiêu Tâm cũng gầm lên, dùng một tay ngăn chặn đòn tấn công của Văn Tĩnh nhưng cơ thể liên tục lùi về phía sau.  

 

Văn Tĩnh làm sao có thể bỏ qua cơ hội này được chứ, cả người nhanh chóng lao về phía Tiêu Tâm, trong khi cơ thể của Tiêu Tâm liên tục lùi về phía sau, rõ ràng là không thể cản được đòn tấn công của Văn Tĩnh.  

 

“Văn Tĩnh, có phải cảm thấy như vậy rất kích thích không?”, đối mặt với sự công kích kịch liệt của Văn Tĩnh, Tiêu Tâm đột nhiên nở một nụ cười khiến cho Văn Tĩnh không khỏi sửng sốt.

 

 

“Ngươi!”, trong lòng Văn Tĩnh vô cùng chấn động, hắn đột nhiên cảm thấy bản thân hình như đã bị Tiêu Tâm cho vào tròng, sao Tiêu Tâm lại có thể cười vào lúc này được? Đòn tấn công dữ dội của hắn khiến Tiêu Tâm phải tiêu tốn rất nhiều sức lực để chống đỡ, sao vẫn có thể nói chuyện được, hơn nữa lại còn cười một cách đầy chế giễu.  

 

“Văn Tĩnh, ngươi là một thằng ngu, còn ngu hơn so với đại ca của ngươi!”, Tiêu Tâm đột nhiên hét lên một tiếng: “Loạn lưu phá!”  

 

Thấy Tiêu Tâm đột nhiên đấm ra. Vô số ánh sáng vàng tạo thành một luồng sóng cực lớn, quét về phía Văn Tĩnh, trong mắt Tư Mã Băng lập tức lộ ra vẻ hối hận: “Không ổn!”  

 

Đáng lẽ ông ta nên sớm đoán được, Văn Tĩnh có thể dễ dàng chiếm thế thượng phong như vậy hoàn toàn là do Tiêu Tâm cố tình tạo ra, vậy mà ông ta không nghe theo ý kiến của Ngô Giác, còn hi vọng rằng Văn Tĩnh thực sự có thể đánh ngang hàng với Tiêu Tâm, thậm chí còn mong rằng vì sự kích động của ông ta mà Văn Tĩnh có thể thay đổi cục diện, như vậy sẽ vớt vát lại được mặt mũi cho điện Thiên Nhất, mà chuyện xảy ra bây giờ càng khiến điện Thiên Nhất xấu hổ hơn!  

 

Bùm bùm bùm! Giống như một cơn mưa, cú đấm của Tiêu Tâm không ngừng đập mạnh vào người Văn Tĩnh, khiến cho Văn Tĩnh đau đớn hét lên, lúc này hắn mới nhận ra Tiêu Tâm chỉ là đang giăng bẫy, còn bản thân thì đã mắc vào bẫy của hắn!  

 

Đùa chứ, bản thân hắn vốn dĩ còn không chẳng phải đối thủ của Lâm Phàm, dựa vào đâu mà Tiêu Tâm có thể thắng được cả ba người Lâm Phàm, Thư Đồng và Triệu Quảng mà lại thua hắn được, hoàn toàn không thể xảy ra chuyện đó được!  

 

Bây giờ Văn Tĩnh chỉ có thể dồn hết hi vọng vào hộ tâm nội trụ, chỉ cần có thể vượt qua được sự tấn công liên tiếp này của Tiêu Tâm, hắn có thể bỏ chạy, Tiêu Tâm không thể cứ tiếp tục tấn công mãi được.  

 

Tiêu Tâm phá lên cười, đột nhiên nắm đấm biến thành một ngón tay, năng lượng pháp tương đồng thời hội tụ trên đó. Hắn sớm đã phát hiện trên người Văn Tĩnh có điểm bất thường, cũng chính là lý do vì sao hắn phải giăng cái bẫy này.  

 

Với thực lực của Văn Tĩnh hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn, nhưng lại có thể đánh ngang hàng với hắn, rất có thể trên người có thứ gì đó giúp đỡ chứ không phải năng lực của bản thân hắn.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK