Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Hôm nay, cậu không đi ra khỏi Thiên Thành Bách Phong này được đâu!”  

 

Dương Hạo nghe những tiếng chửi bới bên tai, trong lòng cực kỳ bình tĩnh.  

 

Cậu buông tay cười, nói: “Tôi chết hay không, còn cả có thể bước ra khỏi Thiên Thành Bách Phong này được không cũng chẳng phải do mấy người định đoạt. Nếu như mấy người đều muốn có được đồ của tôi, vậy thì lên đi!”  

 

“Trận chiến ngày hôm nay, một mình Dương Hạo tôi, bất cứ ai trong số mấy người đều có thể xông lên đọ sức. Chỉ một mình tôi, hôm nay sẽ khiêu chiến với quần hùng. Các vị, lên đi!”, giọng nói của Dương Hạo giống như tiếng sấm vang vọng khắp nơi, bá khí hừng hực.  

 

“Hừ”, tiếng hừ lạnh lùng cứ thế vang lên, một bóng người bất chợt lao ra, sức mạnh điên cuồng mạnh mẽ bổ nhào về phía Dương Hạo.  

 

Người ra tay chính là Thịnh Kinh Mãnh, thân là một trong số những người mạnh nhất tham gia rèn luyện, Thịnh Kinh Mãnh đã không nhịn được muốn ra tay từ lâu.  

 

Trong mắt Dương Hạo loé lên sát khí lạnh tanh, sau đó cơ thể nhanh chóng lùi ra phía sau một chút.  

 

“Sao hả? Ban nãy không phải điên cuồng lắm sao, bây giờ lại không dám ứng chiến rồi à?”, Thịnh Kinh Mãnh thấy cậu lùi ra sau thì trên mặt lộ ra vẻ giễu cợt.  

 

Dương Hạo chỉ cười nói: “Ta sợ ai chứ cũng không tới mức sợ ngươi, chỉ có điều ý mà, ta muốn nói một câu trước”, nói xong cậu chợt quay về phía đám người xung quanh.  

 

Ánh mắt lướt qua người mấy người Hướng Ninh Phong, cậu vừa nhìn vừa cười. Tiếp đó, ánh mắt đột nhiên trở nên vô cùng hung tàn, sự hiểm ác loé lên từ trong đôi mắt.  

 

“Trận chiến ngày hôm nay không có liên quan gì tới người khác. Kể từ ngày hôm nay, Dương Hạo tôi không thuộc bất cứ tông môn nào. Bất cứ ai chiến đấu với tôi, sống chết bất luận. Thế nhưng nếu như dám động tới bạn bè hoặc là anh em của tôi, vậy thì mỗi tông môn mấy người cứ chờ ngày bị tiêu diệt đi! Dù là Thiên Quân, tôi cũng phải giết!”  

 

“Dù là Thiên Quân, tôi cũng phải giết!”, tám chữ này khiến cho tất cả mọi người đang có mặt đều tỏ ra kinh ngạc. Có điều sau khi kinh ngạc, quá nửa số người đều lộ ra một nụ cười chế giễu.  

 

Ở trong mắt họ, tám chữ này quá là không biết tự lượng sức. Chỉ ở cảnh giới Tử Phủ mà lại dám ăn nói ngông cuồng muốn giết Tiên Thiên, trong mắt bọn họ đây chính là kẻ ngu đần.  

 

“Phí lời vậy thôi, mấy lời ngông cuồng của ngươi chấm dứt ở đây đi”, Thịnh Kinh Mãnh hừ một tiếng, sau đó áp lực hung tàn lập tức áp chế lấy Dương Hạo.  

 

“Trọng Lực Thiên Hoan!”, Dương Hạo giơ tay ra, một khối kim thạch xuất hiện trong lòng bàn tay, trọng lực cuồn cuộn cứ thế xuất hiện, trọng lực lớn gấp ba trăm sáu mươi lần, từ trường khủng bố lập tức phá nát tan sức mạnh điên cuồng của Thịnh Kinh Mãnh.  

 

“Vút!”, một ánh kiếm dùng ngón tay ngưng tụ ra lập tức xuyên qua không gian ba trăm mét, không chút động tĩnh ghim thẳng qua yết hầu của Thịnh Kinh Mãnh.  

 

“Rầm!”, cái xác ngã từ trên xuống, rơi vào trong sơn cốc sâu tới cả nghìn mét. Kẻ khi còn sống có thiên tư tu luyện khủng bố, chết đi rồi chẳng qua cũng chỉ là một cái xác lạnh ngắt mà thôi.  



Thịnh Kinh Mãnh - thiên tài sở hữu sức mạnh và thiên tư hùng mạnh bị giết chết chỉ với một nhát kiếm. Ánh mắt chết không nhắm được mắt đó dường như đang kêu gào cho nỗi uất ức của hắn. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK