Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Dương Cuồng Nhân chưa trải qua chuyện trước đó nên hắn không biết việc Dương Hạo đã trở thành gia chủ của một nhánh gia tộc, nhưng các Thiên Quân khác lại biết rất rõ.  

 

“Bảo tọa thứ tám!”  

 

“Thế mà lại xuất hiện bảo tọa thứ tám à, lẽ nào lại có xuất gia chủ nhánh gia tộc nữa?”  

 

“Đúng thế! Chỉ có gia chủ nhánh gia tộc mới có thể ngồi lên bảo tọa”, sau khi Dương Cuồng Nhân lên tiếng, các thanh niên nam nữ bên dưới đều nhỏ giọng bàn tán.  

 

Ngoài cửa bỗng nhiên có một bóng người lướt qua, sau đó xuất hiện trên bảo tọa thứ tám đó rồi phất áo ngồi xuống.  

 

Dương Hoắc mỉm cười chỉ vào Dương Hạo, nói với Dương Cuồng Nhân: “Người thứ tám đến rồi, hắn chính là thủ lĩnh của nhánh thứ tám, Dương Hạo”.  

 

“Cảnh giới Linh Kiếp ư?”, Dương Cuồng Nhân nhíu mày như thể cảm thấy không vui, nhưng sau khi hắn cảm nhận được sức mạnh đại đạo mà Dương Hạo giấu kỹ đó thì lại nhanh chóng thu lại vẻ không vui của mình.  

 

Hắn có thể thoáng cảm nhận được cảm giác uy hiếp mà Dương Hạo mang đến cho mình.  

 

“Các vị, hôm nay ta muốn nói với mọi người một tin tức”, Dương Hoắc đứng lên cao giọng nói với mọi người trong đại điện, âm thanh vang vọng khắp đại điện.  

 

“Bắt đầu từ hôm nay, nhánh gia tộc ở thành Thanh Viễn đã có thủ lĩnh, hắn chính là thủ lĩnh nhánh thứ tám của bộ tộc Dương Thị, Dương Hạo”, nói đến đây Dương Hoắc hơi ngừng lại, sau đó nói tiếp: “Đồng thời lúc nãy lão tổ truyền âm cho ta nói là Dương Hạo sẽ giữ ấn mực, quản lý quy tắc của tộc”.  

 

Câu trước đã khiến các thanh niên bên dưới dấy lên xao động không nhỏ, thì câu tiếp theo đó lại khiến rất nhiều Thiên Quân đều kinh ngạc đứng dậy.  

 

 

 

“Nắm giữ ấn mực, hắn có tư cách gì cơ chứ?”, những vị Thiên Quân khác còn dễ, ngay cả Dương Hoắc cũng đã chấp nhận sự thật này. Chỉ có Dương Cuồng Nhân đột ngột đứng lên và nhìn Dương Hạo với vẻ thù địch.  

 

Nhưng đây chỉ là sự thù địch, không có ác ý hay sát ý. Dương Cuồng Nhân chỉ hơi tức giận. Điểm này, ngay cả Dương Hoắc cùng những người khác đều hiểu rõ.  

 

Bởi vì trước đó, ấn mực là do Dương Cuồng Nhân nắm giữ. Nhưng anh chàng này chỉ biết tu luyện và chiến đấu, không quan tâm đến việc quản lý các quy tắc của gia tộc. Vì vậy, vài tháng trước, Dương Triển đã lấy lại ấn mực.  

 

Bây giờ, nó lại ở trong tay một thiếu niên xa lạ như Dương Hạo, quả thực sẽ khiến hắn cảm thấy có chút khó chịu. Hơn nữa, Dương Hạo chỉ mới ở cảnh giới Linh Kiếp bước bốn, thậm chí còn không phải Thiên Quân.  

 

“Cuồng Nhân, chẳng lẽ ngươi muốn làm trái mệnh lệnh của lão tổ sao?”, Dương Hoắc khẽ cau mày, Dương Cuồng Nhân mà lão ta biết đúng là sẽ dám làm chuyện như vậy.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK