Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tạ Anh Quân đúng là có tư cách tự phụ, hắn là Thiên Quân viên mãn, còn Dương Hạo mới ở cảnh giới nào chứ, mới chỉ là Thiên Quân lục trọng thôi, y dựa vào đâu mà đánh nhau với hắn?  

 

Tạ Anh Quân đã điều tra lai lịch của Dương Hạo từ trước, y được sinh ra từ nhà họ Dương, hình như có quan hệ với Huyết Hải Kiếm Đế nhưng Huyết Hải Kiếm Đế chỉ vừa lên đến Đại Đế dĩ nhiên có thực lực yếu nhất trong các Đại Đế.  

 

Hoặc ông ta mạnh hơn Đan Đế là vì sở trường của Đan Đế là về luyện đan, không phải đang về tu luyện nhưng đó cũng là đứng thứ hai từ dưới lên.  

 

Hơn nữa Dương Hạo không phải là đệ tử của Huyết Hải Kiếm Đế, chỉ là có được chiến hạm Trấn Linh của Huyết Hải Kiếm Đế nên cũng không thể nói y là đệ tử của Huyết Hải Kiếm Đế.  

 

Nhà họ Dương ở Phiêu Tuyết Vương Thành có thể xuất hiện một nhân vật cao cấp như thế nào chứ, có thể đạt đến Đại Đế lục trọng đã xem như tốt rồi.  

 

Thế nên sở dĩ Tạ Anh Quân không vội muốn đánh với Dương Hạo là vì không xem Dương Hạo là người ngang hàng với mình, hắn nghĩ Dương Hạo vẫn không đến mức được mình xem trọng như thế.  

 

Thật ra trận đấu này không công bằng với Tạ Anh Quân, hắn không rõ về thực lực của Dương Hạo, chỉ coi điều đó là đương nhiên. Từ việc phân tích tình hình chung, Dương Hạo lại là một tên quái thai, không thể nhìn y bằng lẽ thường.   

 

Nhưng Dương Hạo đã đứng ở bên ngoài quan sát từ sớm, chỉ là Tạ Anh Quân không phát hiện ra sự tồn tại của Dương Hạo trong lúc hắn đánh nhau mà thôi.  

 

Ai bảo không gian vương trướng lớn đến thế, Dương Hạo muốn tránh hỏi ánh mắt của mọi người quả thật quá dễ dàng, mà những người này không ai có thể ngờ có người có thể dễ dàng vào được vương trướng.  

 

Đây không phải là vì trận đạo của Dương Hạo đã đạt đến mức mạnh như thế mà là vì y khá đặc biệt, ai bảo tên này lĩnh hội trận giáp đỉnh cấp và trận pháp cấp thấp nhanh đến mức không hiểu được, mà kết giới của vương trướng vừa lúc thuộc vào trận pháp đỉnh cấp.  

 

Quan trọng hơn là lúc đầu Cao Minh Thu tự mình dẫn y vào khiến Dương Hạo nhìn thấy hết mọi thứ, y đã lĩnh hội được đa phần trận pháp kết giới ở đây nên bây giờ vào đây lại lần nữa cũng không có gì kỳ lạ.  

 

Thế nên Dương Hạo đã biết được một chút về thực lực của Tạ Anh Quân. Theo phân tích của Dương Hạo, thực lực của Tạ Anh Quân không hơn kém gì mình nhưng bây giờ hắn có vẻ hơi bị thiệt, đó là vì mình ở trong chỗ tối.  

 

Hai bên đều đánh một trận với Cao Minh Thu, không thể nói ai bị mất sức nhiều hơn nhưng từ lúc đầu Tạ Anh Quân không xem trọng Dương Hạo lắm nên mới dẫn đến việc mất ba điểm trước khi đánh.  

 

“Ba chiêu sao?”, Dương Hạo lộ ra vẻ mặt khinh bỉ, nếu là Đại Đế giới hạn chiêu như vậy với mình thì còn có thể, Tạ Anh Quân vẫn còn cách cảnh giới Đại Đế rất nhiều.  

 

“Ba chiêu?”, ánh mắt Thu Nhi sáng rực, cười nói: “Nếu ngươi không thể thắng được Dương Hạo trong ba chiêu thì người là một con cún kêu gâu gâu”.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK