Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



 

Ánh mắt ngưng tụ, linh lực trong cơ thể điên cuồng tụ tập, trường kiếm trong tay hung hăng đập ra, Huyết Luyện Cửu Kiếm bay ra như một tia máu.  

 

Đây là đòn công kích mạnh nhất của cậu thời điểm hiện tại, cho dù đối thủ có đáng sợ đến thế nào, cậu cũng chỉ có thể hi vọng vào Huyết Luyện Cửu Kiếm, nếu không cản được, ắt sẽ phải chết.  

 

“Đại ca!”  

 

“Lão đại!”, huynh đệ nhà họ Dương kinh hãi hét lên, tuy nhiên thực lực của họ quá yếu, hoàn toàn không thể viện trợ cho Dương Hạo.  

 

“Lục Uy, ngươi không có quyền giết cậu ấy!”, lúc này, bóng dáng mảnh mai chưa tới đã phát ra tiếng cảnh cáo, giọng nói rõ ràng.  

 

Lục Uy lạnh lùng liếc nhìn người đó, không ngừng công kích, lãnh đạm nói: “Sư muội Tô Nhã, chuyện của ta chưa đến lượt muội quản đâu?”  

 

“Nếu ngươi giết cậu ấy, ta quyết sống chết với ngươi!”, Tô Nhã lạnh lùng nói.  

 

“Vậy thì hắn càng nên chết”, Lục Uy tức giận gầm lên, sau đó đòn tấn công trong tay lại mạnh hơn vài phần.  

 

Tô Nhã là một đệ tử thiên tài rất được yêu quý trong Chấp Pháp đường, đặc biệt vẻ đẹp quyến rũ của cô đã khiến rất nhiều đệ tử chấp pháp mê mệt, mà Lục Uy cũng là một trong số đó.  

 

Cho nên khi nghe thấy Tô Nhã bảo vệ Dương Hạo như vậy, sát khí trong lòng hắn càng mạnh.  

 

“Phụt!”, đòn công kích còn chưa tới, Dương Hạo đã bị linh khí mạnh mẽ tác động, phun ra một ngụm máu.  

 

Lúc này, cậu không chỉ bị thương, đến di chuyển để tránh né cũng không làm được. Lục Uy này đã trực tiếp khóa chặt cậu, thực lực thật sự quá mạnh.  

 

“Không! Mình vừa mới từ cõi chết trở về, quyết tâm thành ma, sao mình có thể chết ở đây được? Không được chết, tuyệt đối không được chết!”, dường như có một giọng nói đang gào thét trong lòng cậu, hai mắt Dương Hạo nhanh chóng bị bao phủ bởi một luồng ánh sáng đen.  

 

Ánh sáng đen đó đầy cô đơn và chết chóc, nhưng có một điều là thứ ánh sáng màu máu chói lọi đang chật vật bùng phát.  

 

“Bùm!”, đúng lúc này, khí huyết trong cơ thể Dương Hạo bộc phát, toàn bộ máu như bị một ngọn lửa châm cháy, bùng lên nhiệt độ kinh người.  

 

Nhiệt độ này gần như thiêu đốt toàn cơ thể cậu, lúc này trong máu đột nhiên xuất hiện một tia lạnh lẽo, đây là một nguồn năng lượng màu huyết thuần túy và không ngừng nuốt chửng ngọn lửa trong máu, tốc độ càng lúc càng nhanh.  

 

“Hả?”, Lục Uy nhìn thấy sự thay đổi của Dương Hạo, khẽ ngạc nhiên một tiếng, sau đó chiêu thức trong tay hắn đánh về phía Dương Hạo càng thêm mãnh liệt.  

 

“Bụp!”, cơ thể Dương Hạo bắn ra xa như diều đứt dây, máu không ngừng trào ra từ miệng, chảy ròng ròng trên mặt đất, bị nhiệt độ cao trong cơ thể cậu làm cho bốc hơi.  

 

“Không được chết! Tuyệt đối không được chết! Mình tự biến thành ma, không sợ trời đất, không chịu luân hồi”, trong lòng Dương Hạo chỉ có câu này, ý chí kiên cường chống đỡ tâm hồn cậu.  

 

“Giết!”, bóng người ở xa cuối cùng cũng tới, Tô Nhã hét lên một tiếng, vung kiếm, ra đòn công kích mạnh mẽ vào người Lục Uy.  

 

Đừng thấy Tô Nhã chỉ là một cô gái, thực lực của cô quả thực rất mạnh. Lục Uy là tu giả bước thứ tư đỉnh phong của cảnh giới Ngân Linh, trước mặt Tô Nhã đang ở tầng cương lực bước thứ ba của cảnh giới Ngân Linh cũng không hề chiếm ưu thế.  

 

“Ha ha! Sư muội, ta không so tài với muội nữa, cáo từ”, Lục Uy tự tin rằng mình đã trừ khử được Dương Hạo, phá lên cười lớn sau đó bỏ lại Tô Nhã rồi nhanh chóng lao vào khoảng không.  

 

“Lục Uy, ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi”, ánh mắt Tô Nhã lóe lên tia lạnh lùng, sau đó cô cất thanh trường kiếm trong tay, xoay người đi về phía Dương Hạo đang nằm ở đằng xa không biết sống chết thế nào.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK