Hỏi một đằng trả lời một nẻo, thậm chí còn không được xem là câu trả lời. Lời Dương Hạo nói khiến Bồng Lai hơi chấn động, sau đó sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc.
Hàm ý trong lời nói đã quá rõ ràng, hôm nay Dương Hạo muốn đánh với Bồng Lai, nhưng càng khiến Bồng Lai ngạc nhiên hơn là cậu lại từng chém chết một cường giả Tiên Thiên tiểu thành.
Ôi!
“Đáng sợ quá! Cậu ta lại có thể giết Tiên Thiên tiểu thành cơ à”.
“Tông môn của cậu ta là môn phái nào thế?’, ai nấy cũng đều ngạc nhiên thốt lên, vài thuộc hạ của nhà họ Thủy và Bồng Lai cũng các tán tu khác cũng sợ hãi nhìn Dương Hạo.
“Bang!”, cả người Bồng Lai bỗng dâng lên một luồng nguyên khí Tiên Thiên mạnh mẽ, khí tức năng lượng dồi dào đó chính là cảnh giới Tiên Thiên tiểu thành.
Trước đó gã từng kiêu ngạo cho rằng cảnh giới của mình đã vượt xa vài người cùng lứa tuổi, nhưng bây giờ gã lại không nghĩ như thế nữa.
Cảnh giới mạnh, thực lực cũng càng mạnh hơn, đây là sự thật, nhưng cũng có rất nhiều tu giả khá dị thường, mặc dù cảnh giới không cao nhưng đã mạnh đến mức khiến người khác sợ hãi, vượt cấp giết đối thủ, bình thường đều là người cực kỳ đáng sợ.
“Ha ha!”, cảm nhận được khí tức năng lượng của Bồng Lai, Dương Hạo nhếch môi cười, sau đó từng luồng kiếm khí sắc bén bao vây quanh người mình, kiếm ý tụ lại phủ khắp bầu trời đều là ánh kiếm sắc bén.
Hỏa Nha Kiếm cảm nhận được lời gọi của chủ nhân, trước tiên là phát ra tiếng kiếm chói tai, sau đó tự mình bay về trong tay Dương Hạo.
Khẽ xoa lên thân kiếm, Dương Hạo làm một động tác khiến người khác chấn động, cậu chậm rãi cắm Hỏa Nha Kiếm vào trong vỏ kiếm sau lưng mình.
Ngẩng đầu lên, kiếm khí cả người lập tức được thu hồi, sau đó ánh sáng màu vàng kim xuất hiện quanh người cậu, khí tức cực kỳ dồi dào tức khắc bùng phát.
“Giết!”, giọng nói trầm khàn của Bồng Lai vang lên, sau đó một con dao chiến xuất hiện trong tay gã, chém thẳng xuống đỉnh đầu Dương Hạo từ khoảng cách mấy chục mét.
“Huyết Mạch Chiến Đấu”, thấy Bồng Lai đã bắt đầu tấn công, mấy người Thủy Linh Lung nhà họ Thủy và vài tán tu cũng đổi sắc.
Nghe nói Huyết Mạch Chiến Đấu là vũ khí cực kỳ hiếu chiến, ra đòn thì cực kỳ bạo ngược, chúng sinh ra là để chiến đấu và nâng cao sức mạnh trong quá trình chiến đấu.
Dương Hạo cũng cảm nhận được ý chí chiến đấu mạnh mẽ đang lao về phía mình, cậu nở nụ cười nhạt, đôi mắt dần mở to sau đó ánh sáng vàng lóe sáng.
“Không cần dùng vũ khí à? Cậu nhóc, ý ngươi là đang xem thường ta sao? Vậy thì ta sẽ cho ngươi thấy cái gì gọi là Huyết Mạch Chiến Đấu”, Bồng Lai gào lên, sau đó cả bầu trời đều là dao quang.
Con dao chém xuống mang theo ý chí chiến đấu mãnh liệt, chỉ thoáng chốc lưỡi dao như cắm được rót thêm năng lượng vô địch, rơi xuống trước mặt Dương Hạo.
Ngẩng đầu lên đối diện với lưỡi dao hung hãn, Dương Hạo nhếch môi, giơ tay lên, cậu cũng chỉ nhẹ nhàng bắt lấy luồng khí của dao trong ánh mắt kinh ngạc của nhiều người.
“Ầm!”, luồng khí sắc bén đâm xuyên qua cơ thể cậu, nhưng cậu lại không hề bị thương, luồng khí sắc bén đó rơi xuống võ đài khiến mặt đất nứt ra.