Dù là thiên tư hay thực lực thì cậu thanh niên này cũng quá khủng bố.
Sát ý không ngừng hội tụ, đa số cường giả ở cảnh giới Linh Kiếp bên trên Bách Phong đều đang dùng sát ý của mình bao trùm lấy Dương Hạo, đối với thiên tài giống như vậy, bọn họ đều cảm thấy khiếp sợ, vậy nên bọn họ đều đang nghĩ tới chuyện phải giết cậu trước khi cậu lên làm bá chủ thiên hạ.
Khoé miệng lộ ra một nụ cười giả tạo, trong lòng Dương Hạo càng trở nên phấn khích.
Cậu thầm nói: “Đều nổi điên rồi nhỉ! Giết tôi, đến mà giết tôi đi. Sát ý bộc phát ra, kế hoạch của tôi mới thành công được một nửa, chỉ cần mấy người ra tay, kế hoạch của tôi mới có thể thật sự hoàn thành”.
“Chết đi cho ta!”
“Giết giết giết!”
Hai cao thủ sư môn của Thịnh Kinh Mãnh lại công kích cậu, khí thế cường đại đó cứ thế giáng xuống. Sức mạnh đạo pháp mang theo khí tức hung bạo, mạnh mẽ vô biên.
“Xem ra vẫn phải giết thêm hai tên nữa”, trong mắt chợt lạnh căm, đôi đồng tử của Dương Hạo đột nhiên loé lên vẻ điên cuồng.
Sau đó cậu chậm rãi giơ tay lên, mặc dù trong tay không có kiếm, thế nhưng kiếm khí mạnh mẽ lại không ngừng hội tụ trên đầu ngón tay của cậu. Sau đó lại là vô số loại cảm xúc phức tạp, nhát kiếm Nhân Gian hội tụ chỉ trong nháy mắt.
“Đạn Chỉ Nhân Gian, có lẽ nên lấy nó để đổi cách xưng hô”, trong lòng thầm thở dài, bộc lộ chiêu thức Nhân Gian này, Dương Hạo cảm thấy bản thân như đã đi qua cả một cuộc đời vậy.
Đương nhiên, nếu như không có sự chỉ dẫn của Huyết Hải Kiếm Đế, bản thân cũng chẳng thể lĩnh hội được Nhân Gian hoàn chỉnh. Không chỉ như vậy, thế số hai trong kiếm đạo của cậu cũng có chút đầu mối rồi.
“Nhân Gian!”, nhát kiếm được quy tụ, sau đó vung tay ra. Chỉ trong nháy mắt, hai cường giả ở cảnh giới Linh Kiếp bậc hai đã hoàn toàn dao động linh hồn, nội tâm cũng rơi vào trong hỗn loạn.
Nhân Gian hoàn chỉnh mang theo cả cuộc đời mà bọn họ trải qua trong nháy mắt. Hỉ nộ buồn vui, bi thương an nhàn, sinh li tử biệt, vô số tình cảm đều ở bên trong.
“Vút!”, vào khoảnh khắc hai cao thủ ở cảnh giới Linh Kiếp đang hoang mang không hiểu, một nhát kiếm lặng lẽ xuyên qua ấn đường của một cao thủ trong số đó.
“Phụt!”, kiếm bay ra, máu tươi bắn ra tứ phía. Cũng chính vào lúc này, sau khi trên mặt tu giả ở cảnh giới Linh Kiếp bậc hai còn lại dính máu thì hắn mới bừng tỉnh trở lại.
Nhìn cái xác ngã xuống trước mặt mình, mặt hắn lập tức trở nên trắng bệch và ngập tràn sự khiếp sợ. Cơ thể điên cuồng lùi ra sau, trong mắt đầy vẻ kiêng dè Dương Hạo.
“Đáng tiếc chỉ giết được một tên”, Dương Hạo khẽ thở dài.
Muốn khai triển nhát kiếm Nhân Gian, ngoại trừ phải sử dụng được sức mạnh đạo pháp thì còn cần cảnh giới trái tim rất mạnh và sự chỉ dẫn của linh hồn. Cảnh giới của cậu chung quy vẫn còn thấp hơn một chút.
Cảnh giới Linh Hồn cũng là bước đầu của cảnh giới Linh Kiếp. Còn về tâm lực thì vẫn là Cửu Trùng viên mãn, không có cách nào đạt tới đẳng cấp tâm thần cao hơn. Nếu như hai cái này đều đột phá, Nhân Gian mà được tung ra thì cảnh giới Linh Kiếp sẽ chẳng thể chống đỡ nổi.
Cậu ngẩng đầu lên nhìn về phía bóng hình đang lùi ra sau, một tia sáng sắc lạnh loé lên. Nếu như đối phương đã muốn đi, dựa vào cậu của hiện tại thì căn bản không thể đuổi kịp.