“Được rồi, cậu nghỉ ngơi đi! Khoảng hai ngày nữa chúng ta sẽ đến nơi”, Hướng Ninh Phong cười với Dương Hạo rồi nhắm mắt lại.
Dương Hạo gật đầu rồi cũng lập tức nhắm mắt lại bắt đầu nghiên cứu kiếm pháp của mình. Mặc dù cậu đã lĩnh ngộ được nhất thức nhân gian, nhưng vẫn cần không ngừng cải thiện, cậu lĩnh ngộ được càng nhiều thì chiêu nhất thức nhân gian này sẽ càng trở nên mạnh mẽ hơn.
“Vù!”, xung quanh tràn ngập linh khí mãnh liệt, cậu còn chưa kịp nhận ra thì cơ thể đã hấp thụ linh khí xung quanh. Luồng linh khí bên trong rãnh của Thuyền Phi Diên đều bị hấp thụ vào trong cơ thể.
“Hả?”, khoảng một tiếng sau, Hướng Ninh Phong mới giật mình tỉnh lại. Ông ta phát hiện dường như thuyền Phi Diên không còn đủ động lực nữa.
Thấy Dương Hạo đang hấp thụ linh khí, ông ta cảm thấy hơi kinh ngạc. Chàng trai này nuốt quá nhiều linh khí. Ở cảnh giới Tiên Thiên, nhưng tốc độ và khối lượng linh khí cậu hấp thụ còn nhiều hơn cả cảnh giới Tử Phủ dưỡng anh.
“Thôi được, tôi sẽ cho cậu được toại nguyện một lần”, Hướng Ninh Phong thầm nói trong lòng, sau đó liên tục vung tay, bỏ một trăm nghìn tinh thạch cao cấp vào lần lượt năm cái rãnh.
Dưới sự chỗ trợ của một lượng lớn linh khí, cảnh giới của Dương Hạo lập tức tăng vọt lên, từ cảnh giới Tiên Thiên đại thành lên cảnh giới Tiên Thiên viên mãn.
Linh hồn của cậu đã đạt đến cảnh giới Tử Phủ, vì vậy cảnh giới Tiên Thiên không phải trở ngại đối với cậu. Cộng thêm sự lĩnh ngộ về võ đạo, càng không có gì ràng buộc cậu trong cảnh giới Tiên Thiên.
Đối với nhiều người, mỗi bậc Tiên Thiên đều vô cùng khó khăn, nhưng đối với Dương Hạo, chỉ cần có đủ nghị lực là có thể vượt cấp một cách dễ dàng.
Sau khi đạt đến cảnh giới Tiên Thiên viên mãn, sức hấp thụ của cậu càng thêm mãnh liệt.
“Vù vù!”, hàng trăm ngàn linh khí tinh thạch xung quanh đồng loạt phóng về phía cậu.
Thấy vậy, Hướng Ninh Phong vô cùng kinh ngạc. Ông ta phóng ra một màn ánh sáng chắn năng lượng, cô lập Dương Hạo ở giữa.
Thuyền Phi Diên đã rung rinh sắp đổ, trận pháp không hấp thụ linh khí nhanh bằng Dương Hạo. May mà Dương Hạo chưa dùng đến vạn thế ma khí quyết, nếu không thuyền Phi Diên sẽ mất hết linh khí cung cấp mà rơi xuống.
Sau khi linh khí bị ngăn cách, Dương Hạo cuối cùng cũng tỉnh lại. Cậu cảm nhận được màn ánh sáng xung quanh, trong lòng chợt hiểu ra.
Cậu mỉm cười xin lỗi Hướng Ninh Phong, sau đó đổ mấy chục nghìn tinh thạch cao cấp từ trong nhẫn Hắc Vân ra, bắt đầu hấp thụ.
“Thằng nhóc này lẽ nào muốn đột phá Tử Phủ sao? Chuyện này là không thể! Cảnh giới Tử Phủ đâu có dễ dàng như vậy? Mấy chục nghìn tinh thạch cao cấp còn lâu mới đủ. Hàng trăm nghìn, hàng triệu, cũng không đủ!”, Hướng Ninh Phong quả quyết nói.
Quả nhiên đúng như ông ta dự đoán, nửa ngày sau, Dương Hạo đã ngừng tu luyện. Bởi vì cậu đã dùng hết linh khí tinh thạch xung quanh, một viên cũng không còn.
“Chỉ dựa vào tinh thạch vẫn chưa đủ, còn cần đan dược nữa”, Dương Hạo thầm thở dài, nhưng bây giờ trong tay cậu không có tiên đan dược nào để bổ sung linh khí.
Sư Long Tâm Đan dùng để tăng cường sức mạnh. Thiên Diệp Linh Mệnh Đan dùng để bổ sung năng lượng cho linh hồn. Hai loại đan dược này không phù hợp để tu luyện cảnh giới.