Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Kim nham chi thân”, khẽ niệm một tiếng, một tầng ánh sáng vàng lướt qua, bóng dáng Dương Hạo trong chớp mắt lao ra như một bóng ma.  

 

Con ngươi của Văn Khâm đột nhiên giãn ra, một chưởng nhanh như chớp, nhanh, nhanh đến mức khiến cho hắn không có thời gian phản ứng.  

 

“Bụp!”, một tiếng nổ lớn, đầu vỡ vụn, máu bắn tung tóe khắp nơi.  

 

Một chưởng, đối thủ ngang hàng, Dương Hạo thậm chí còn không cần dùng đến kiếm.

 

Văn Khâm chết rồi, thậm chí đến cơ hội ra tay cũng không có. Vốn dĩ hắn định giết Dương Hạo, lúc này đã biến thành một cái xác lạnh lẽo, hơn nữa đầu còn bị vỡ vụn.  

 

“Oa!”, vô số đệ tử dưới sân đều náo động, trận chiến này là lần đầu tiên xuất hiện tình trạng có người chết trong đợt đánh giá này. Hơn nữa người chết còn là một đệ tử thiên tại cảnh giới Kim Linh bước ba.  

 

“Tên này chính là Dương Hạo, đáng sợ quá!”  

 

“Sư huynh Văn Khâm là cường giả cảnh giới Kim Linh, không ngờ rằng đến một chưởng cũng không đỡ nổi”.  

 

“Thật quá mạnh! Sau này ta cũng phải giống như huynh ấy, trở thành cường giả thiên tài”, trong đám người, không ít đệ tử bắt đầu thảo luận.  

 

Sắc mặt ảm đạm vô cùng, Phong Thiên Không như bị một trận cuồng phong vô hình bao quanh tứ phía, luồng sát khí lạnh lẽo ấy khiến cho những trưởng lão xung quanh và ba đệ tử cốt cán đều phải nhíu mày.  

 

“Dương Hạo, ta phải khiến ngươi chết không toàn thân”, sát khí lan tỏa ra bên ngoài, lúc này gương mặt Phong Thiên Không méo mó, thậm chí không buồn che giấu lời nói của mình.  

 

Thân là trưởng lão, lại nói ra một câu rằng khiến đệ tử trong môn phái chết không toàn thây, khiến cho người khác không khỏi nghĩ thầm người này đúng là tâm địa nhỏ nhen, chết một đệ tử thì sao chứ?  

 

Phải biết rằng từ đầu là Văn Khâm muốn giết Dương Hạo giết, cuộc đối thoại của hai người họ rất nhiều người trong quảng trường đều nghe rõ. Thù hận giữa các tiểu bối, thân là trưởng lão tại sao lại nhúng tay vào?  

 

Dưới khán đài, một vài người biểu cảm ngưng trọng vô cùng. Dạ Tử Tiêu, Vấn Đình Viêm, Sở Trần, Đoạn Không Nguyệt, cả bốn người đều tỏ ra kinh ngạc.  

 

Bọn họ nhìn nhau vài lần, Vấn Đình Viêm nói trước: “Ánh sáng vàng quen thuộc đó, hình như chính là tên đã giết chết Du Phi. Cũng chính vì vậy mới khiến đại trưởng lão tức giận như vậy”.  

 

“Thực lực của tên này rất mạnh. Ta không nắm chắc”, Sở Trần nói, bản thân là bước thứ tư của cảnh giới Kim Linh, cậu ta quả thực không chắc chắn rằng mình sẽ thắng Dương Hạo.  

 

“Ta cũng không chắc chắn”, Đoạn Không Nguyệt nói tiếp.  

 

Vấn Đình Viêm và Dạ Tử Tiêu không lên tiếng, bọn họ không giống Sở Trần và Đoạn Không Nguyệt. Dã tâm của họ lớn hơn hai người này nhiều, kế thừa di tích trên người Dương Hạo, bọn họ làm sao có thể không nghĩ tới được chứ?  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK