Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

“Ngu ngốc!”, nghe thấy câu này, Tôn Lập Dương không khỏi chửi mắng một câu. Bây giờ là lúc nào rồi mà tên Diệp Già này vẫn còn tỏ ra kiêu ngạo như vậy. Đây là muốn chết à?/Chán sống à?  

 

“Đúng là ngu xuẩn. Vậy thì bắt đầu từ ngươi đi! Kiếm đạo của ngươi rất tốt, chỉ là bản thân thì còn thiếu sót chút”, cơ thể Ma Vương phát ra tiếng gầm, sau đó ma khí cuồng bạo lao thẳng về phía Diệp Già.  

 

“Kiếm động liệt nhật, cút ra cho ta!”, ánh sáng đỏ rực bạo phát, một mặt trời thiêu đốt xuất hiện, đè xuống cơ thể Ma Vương.  

 

“Gừ!”, một tiếng gầm vang lên. Sau đó cơ thể Ma Vương cao hơn ba mươi thước đột nhiên giơ hai cánh tay lên, không ngừng đập vào mặt trời thiêu đốt đó với sức mạnh đáng sợ.  

 

“Ầm! Ầm!”, sau tiếng động lớn, mọi thứ lắng xuống. Mặt trời thiêu đốt của Diệp Già trực tiếp bị cơ thể Ma Vương nghiền nát. Lúc này, hai cánh tay to lớn lại xuất hiện.  

 

“Ma Vương sinh bốn cánh tay, bốn cánh tay phá vạn lực, nghiền ép!”, Dương Hạo gầm lên một tiếng, sau đó hai bóng hình chậm rãi hiện lên dưới cánh tay của Ma Vương, hai cánh tay bộc phát ra.  

 

“Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!”, bốn cánh tay, với sức mạnh kinh thiên động địa và năng lượng quỷ dị, ép Diệp Già đến cực điểm. Dưới sự tấn công của cơ thể Ma Vương, hắn hoàn toàn không thể trở tay được.  

 

“Hừ! Ngươi nghĩ rằng né tránh là được sao?”, Dương Hạo cười lạnh, sau đó miệng của Ma Vương từ từ mở ra, một ngọn lửa máu xám từ bên trong lao ra.  

 

“Ma diễm, nuốt cho ta!”, với sự điều khiển của cậu, ma diễm ngay lập tức bùng nổ, cô lập hoàn toàn phạm vi bán kính ba mét, nhiệt độ kinh hoàng lập tức đốt cháy mọi thứ.  

 

“Hỏa diễm? Ha ha! Lẽ nào ngươi không biết ta là Huyết mạch Hỏa Diễm hay sao? Dám dùng hỏa diễm để đối phó với ta, đúng là tự tìm đường chết”, Diệp Già cười điên cuồng, sau đó cơ thể bộc phát ra nguồn năng lượng nóng rực, bắt đầu cưỡng ép nuốt chửng ma diễm của Dương Hạo.  

 

“Tự tìm đường chết, đúng là tự tìm đường chết”, Dương Hạo nghe thấy câu này, dừng bốn cánh tay Ma Vương lại, sau đó nhìn Diệp Già bằng ánh mắt quái dị.  

 

Khoảnh khắc tiếp theo, vẻ kiêu ngạo của Diệp Gia lập tức biến thành hoảng sợ. Sau đó hắn mới nhận ra ma diễm mà hắn đã nuốt vào bên trong cơ thể trở nên cực kỳ lạnh. Và trong cái lạnh băng giá này, còn có một luồng khí hủy diệt đáng sợ.  

 

“Ma diễm là lửa sao? Đúng vậy, nó cũng là một loại lửa, chỉ là so với lửa thì nó cao hơn một bậc. Cho dù ngươi là huyết mạch Hỏa Diễm, có thể nuốt chửng nó thì sao?”, Dương Hạo mỉm cười, sau đó yên lặng nhìn Diệp Già.  

 

Vẻ mặt của hắn lập tức chuyển từ sợ hãi sang hung tợn, sau đó tất cả năng lượng hỏa diễm trong cơ thể hắn bị dập tắt ngay lập tức, những ệt màu xám lao ra khỏi cơ thể hắn.  

 

“A! Không, đừng mà, cầu xin ngươi đừng giết ta”, hắn thét lên chói tai, giọng điệu tràn đầy sợ hãi cái chết.  

 

“Không giết ngươi, có thể sao?”, Dương Hạo cười lạnh, sau đó ma diễm khởi động, ánh lửa lập tức thiêu đốt cơ thể Diệp Già từ bên trong.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK