"Thiên Vân Thương!"
"Bặc Long Đao!"
"Tam Đầu Ma Lang!"
“Thiên Vũ Điêu!”, cả bốn người đều sử dụng huyết mạch chi lực. Lập tức, một luồng sức mạnh to lớn lao thẳng về phía Dương Hạo, huyết mạch chi lực cũng xông về phía cậu.
“Bùm!”, dù gì đi nữa thì tốc độ công kích của cảnh giới Tử Phủ cũng rất nhanh. Với sự phối hợp của bốn người này, cho dù Dương Hạo rút kiếm tấn công cũng không thể hoàn toàn ngăn cản được hết.
Cậu đã hứng chịu vài đòn công kích, bước chân lảo đảo lui về phía sau. Vẻ tức giận trên mặt càng ngày càng nặng, trên đỉnh đầu tựa hồ ngưng tụ một đám ma khí.
“Không đúng!”, sắc mặt Tông Lãng hơi thay đổi, đột nhiên cảm thấy tim đập nhanh. Hắn nhanh chóng phản lại đòn tấn công của La Thần Hi, sau đó nhìn về hướng của Dương Hạo.
“Đúng là không đúng thật!”, Y Thắng Tuyết cũng nhận ra điều gì đó bất thường. Ma khí quá nồng đậm, khiến cho năng lượng trong cơ thể bọn họ run lên.
"Hắn là ma! Ma tu!”, La Thần Hi kêu lên, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc: "Tông Lãng, Thiên Quân Môn của các người toi đời rồi. Nếu ngươi dám chứa chấp ma tu, ngươi sẽ thành kẻ thù của toàn bộ giới tu luyện".
“Lôi Vân Chi Nhãn!”, ngay khi La Thần Hi vừa dứt lời, ma khí lơ lửng trên bầu trời đột nhiên hóa thành từng tầng mây đen, một đôi mắt xoáy ra khỏi đó.
"Ai nói ta là ma tu? Chẳng lẽ ngươi chưa nghe nói đến Lôi Vân Chi Nhãn của Lôi Vân Thiên Quân à?”, một giọng nói lãnh đạm vang lên, sau đó hai tia sáng đáng sợ bắn ra từ Lôi Vân Chi Nhãn, nhắm thẳng vào hai tu giả cảnh giới Tử Phủ dưỡng anh nhà La thị.
“Bùm!”, “bùm!”, hai người hứng chịu cú đánh, bay ngược về phía sau, máu miệng phun ra, sắc mặt tái nhợt.
Dương Hạo đứng nguyên tại chỗ, thân thể vẫn tràn đầy thù hận, nhưng trong lòng lại thầm gào thét “nguy hiểm quá”. Cũng may vừa rồi cậu đã khống chế được ma tính của mình, bằng không, nếu ma tu bị bại lộ thì cậu sẽ chẳng còn đất dung thân nữa.
Lôi Vân Chi Nhãn là di sản có được khi cậu chạm vào bức tượng Lôi Vân Thiên Quân ngày hôm đó. Mặc dù Lôi Vân Chi Nhãn mà cậu ngưng tụ kém đáng sợ hơn nhiều so với Thiên Quân, nhưng dựa vào cảnh giới của cậu, vẫn rất dễ dàng đẩy lùi hai tên cảnh giới Tử Phủ.
“Hóa ra là Lôi Vân Chi Nhãn”, Tông Lãng mỉm cười lấy lại tinh thần yên tâm.
Y Thắng Tuyết cũng cười và nói: "Tên này có được di sản của lão tổ Thiên Quân, Lôi Vân Chi Nhãn là đại diện của Thiên Quân Môn ta".