Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Bùm!”, ngay khi ngón tay chạm vào chiếc nhẫn, một luồng khí tức ngút trời đột nhiên từ chiếc nhẫn bộc phát ra, một linh hồn có sức mạnh vô biên công kích điên cuồng xung quanh.  

 

“Bùm!”, Dương Hạo tái mặt, chỉ cảm thấy nội tâm kịch liệt hỗn loạn, sau đó linh hồn gần như trực tiếp vỡ tan.  

 

Lúc này cậu mới hiểu ra rằng, những bộ xương trên mặt đất không phải giết nhau mà chết mà chết bởi nguồn năng lượng linh hồn đáng sợ này.  

 

“Thật là linh hồn đáng sợ, đây là cường giả gì vậy?”, Dương Hạo nghiến răng, cố gắng chống đỡ linh hồn xung kích, trên mặt lấm tấm mồ hôi, sắc mặt cũng bắt đầu vặn vẹo.  

 

Đau, đau không thể tả. Cứ như thể ai đó dùng búa đập vào linh hồn cậu vậy, cậu cảm thấy rằng linh hồn mình sắp bị vỡ vụn.  

 

“Ùng!”, nhưng ngay khi Dương Hạo nghĩ rằng mình sắp chết, một tia sáng ma quang nhỏ lóe lên từ lông mày của cậu. Bất cứ nơi nào ma quang lướt qua, năng lượng linh hồn đáng sợ đều tiêu tán.  

 

“Tiểu tử, nhanh dùng ma khí phong ấn, áp chế tàn hồn này đi!”, một giọng nói nặng nề đột nhiên vang lên trong tâm trí Dương Hạo.

 

Dương Hạo khi nghe thấy âm thanh đó liền giật mình tỉnh dậy, không cần biết âm thanh đó phát ra từ đâu, tất cả những gì cậu phải làm bây giờ là làm theo hướng dẫn của đối phương. Nếu không, đến khi năng lượng linh hồn không thể bị áp chế, cái chết của cậu sẽ cận kề.  

 

Nghiến răng, luồng ma khí mạnh mẽ trực tiếp lan ra từ lòng bàn tay cậu. Sau đó chiếc nhẫn đen được bao phủ bởi ma khí trùng trùng.  

 

“Bùm!”  

 

“Bùm!”, năng lượng linh hồn trên chiếc nhẫn bật mạnh ra, như muốn thoát khỏi phong ấn ma ý và phong ấn của Dương Hạo.  

 

Nhưng ma lực trong ánh sáng ma đó vô cùng hung dữ, trấn áp nó một cách quyết liệt, dù cố gắng bật ra bằng cách nào, nó cũng không thể phá vỡ phong ấn được.   

 

“Phong ấn!”, Dương Hạo gầm lên một tiếng, ma khí tuôn ra như thác, phong ấn mạnh mẽ tiến vào phía bên trên nguồn năng lượng, sau đó ép chặt nó xuống.  

 

“A!”, âm thanh chói tai dường như không phải của người vang lên, sau âm thanh kinh khủng này, cuối cùng Dương Hạo đã hoàn toàn phong ấn được năng lượng linh hồn đó.  

 

Một viên hồn đan màu xám xuất hiện trong tay, Dương Hạo thở phào nhẹ nhõm một hơi, cả người như muốn gục xuống đất, thở hồng hộc.  

 

“Tiền bối, ngài đang ở đâu?”, nghĩ đến sự tồn tại đột nhiên giúp cậu phong ấn linh hồn đáng sợ này, Dương Hạo ngẩng đầu hỏi bốn phía xung quanh.  



“Ta ở trong linh hồn của cậu, nhóc con, cậu đúng là không sợ chết, đến linh hồn của cảnh giới Tử Phủ mà cậu cũng dám động vào, vừa rồi nếu không phải ta kịp thời ra tay, e là cậu đã phế rồi”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK