“Huyết mạch Quang Hoàn, là một trong số những huyết mạch đặc biệt”, sắc mặt Lãnh Lăng hơi thay đổi, cảm nhận được nguồn năng lượng áp chế, trong lòng bỗng trở nên ngưng trọng.
“Ầm!”, cậu ta thoát khỏi đòn tấn công của Tôn Lập Dương, lùi lại mấy chục mét. Sau đó ánh mắt nhìn hai người bọn chúng, khóe miệng nở một nụ cười lạnh.
“Nếu đã vậy thì ta cũng phải dùng toàn lực thôi!”, vừa nói, một cỗ năng lượng quỷ dị hùng vĩ phun ra, ma khí lan tràn ra xung quanh.
Sau đó từng bóng người xuất hiện xung quanh, chớp mắt xuất hiện hơn trăm cái bóng. Những bóng hình này toàn bộ đều là dáng vẻ của Lãnh Lăng, trên người mang theo khí tức của cậu ta.
“Ma tu!”, sắc mặt Tôn Lập Dương thay đổi, thất thanh kêu lên.
Mang Thính Phong khống chế Hào quang trấn áp, trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng, nói: “Tên này không ngờ lại là ma tu! Bí thuật mạnh quá!”
“Hả?”, Dương Hạo cũng giật mình, sau đó tránh khỏi Diệp Già, quay đầu nhìn về phía Lãnh Lăng, trong mắt hiện lên vẻ khó tả.
Trong ánh mắt của cậu, có kinh ngạc, cũng có nghi ngờ, càng nhiều hơn là hưng phấn. Ma tu, cậu tu luyện ma khí bao lâu nay, đây là lần đầu tiên gặp một ma tu khác.
Với sức chiến đấu mà Lãnh Lăng bộc phát ra, không thể phủ nhận cậu ta là một ma tu vô cùng mạnh mẽ. Năng lượng khắp cơ thể khủng khiếp thì không nói, thủ đoạn cũng vô cùng đáng sợ.
Mỗi một bóng hình trong hàng trăm bóng hình đó đều mang theo khí tức của cậu ta, hơn nữa năng lượng ít nhất là khoảng 60% năng lượng của bản thân cậu ta. Thủ đoạn như vậy, khiến người ta vô cùng kinh ngạc.
Sau khi ánh mắt cậu chuyển qua đó, đúng lúc bắt gặp Lãnh Lăng đang nhìn mình. Đối phương cũng khẽ cười, nói: “Đã lập lời thề, ngươi không thể hối hận được đâu”.
Rõ ràng Lãnh Lăng sợ rằng Dương Hạo sẽ tiết lộ bí mật này. Ma tu, không ai muốn bí mật của mình bị lộ ra ngoài. Dù sao trên thế giới này, 99% những người phát hiện ra ma tu đều sẽ thèm muốn công pháp và bí thuật của ma tu, bắt đầu truy sát bọn họ.
Dương Hạo cũng mỉm cười, nụ cười mang theo sự chân thành, sau đó gật đầu nói: “Thực ra ta cũng nghĩ như vậy. Đã lập lời thề, ngươi không thể hối hận được”.
Vừa nói xong, một luồng ma khí trào ra từ cơ thể cậu, ma ý trào dâng bên trong cơ thể, ma quang tỏa sáng giữa hai hàng lông mày.
Xét về ma khí, cậu còn mạnh hơn cả Lãnh Lăng. Ma ý cũng mạnh hơn, khí tức huyết tinh màu đen cũng càng thêm hung tợn hơn.
“Cơ thể Ma Vương, tụ!”, gầm lên một tiếng, cơ thể khổng lồ cao ba mươi thước ngưng tụ lại, ma đạo uy áp lao thẳng tới.
“Đây, cơ thể Ma Vương!”, Lãnh Lăng không khỏi há hốc mồm miệng. Cậu ta chỉ muốn Dương Hạo giúp mình giữ bí mật, nhưng không ngờ rằng đối phương cũng là ma tu, hơn nữa còn mạnh hơn cả hắn.
“Chạy!”, sắc mặt Diệp Già thay đổi, sau đó cơ thể không ngừng lui về phía sau. Một ma tu thì còn dễ đối phó một chút, nhưng khi Dương Hạo để lộ ra cơ thể Ma Vương, hắn đã không còn tâm trạng chiến đấu nữa rồi.
“Đi! Chỉ cần chúng ta có thể ra ngoài, bọn chúng chắc chắn sẽ chết, không ai có thể bảo vệ chúng được”, sắc mặt Tôn Lập Dương cũng thay đổi, sau đó cơ thể không ngừng lùi về phía sau.