Tiêu Tâm từng nghe Hàn Lan kể về chuyện này, đương nhiên sẽ không có ấn tượng tốt về Văn Tĩnh, chỉ là không biết điện Thiên Nhất cử Văn Tĩnh đến làm gì?
Văn Tĩnh dừng lại trước hai người một khoảng, hung hăng nhìn Tiêu Tâm, tức giận nói: “Sao các người lại chặn đường điện Thiên Nhất bọn ta? Lẽ nào muốn chết cùng Dương Hạo à? Biết điều thì mau cút ra, nếu không đừng trách ta vô tình!”
“Đáng lẽ không nên phái Văn Tĩnh đi, cậu ta như vậy chỉ khiến đối phương bất mãn”, Ngô Giác nhíu mày, trong mắt lộ ra vẻ không hài lòng.
Tư Mã Băng bình tĩnh nói: “Tam trưởng lão nghĩ nhiều rồi, thanh niên có cách nói chuyện của thanh niên, có lẽ sẽ có hiệu quả khác”.
Lần này trước đi khi đã nói do Tư Mã Băng làm chủ, mà thân phận Nhị trưởng lão của ông ta cũng cao hơn Ngô Giác, vì vậy, mặc dù Ngô Giác không đồng tình với cách làm của Tư Mã Băng, nhưng cũng không thể làm gì.
Ngô Giác là một trong số ít người của điện Thiên Nhất phản đối gia nhập Phong Thành, ông ta thuộc phái truyền thống của điện Thiên Nhất, cố hết sức hồi phục thần uy của điện Thiên Nhất, nhưng ông ta không muốn dựa vào sức mạnh của các vị Đại Đế khác, cho dù cuối cùng thất bại, ông ta nghĩ chỉ cần cố gắng hết sức là được.
Nhưng hiện tại đa số mọi người đều thấy khả năng khôi phục thần uy của điện Thiên Nhất ngày càng nhỏ, bọn họ nghĩ gia nhập Phong Thành trước, sau đó tìm cơ hội vùng lên sẽ tốt hơn.
Ngô Giác là đại diện cho số ít thế lực trong điện Thiên Nhất cảm thấy kế hoạch này không ổn. Một khi quy phúc trước Phong Thành, sẽ phải chịu sự quản lý của Phong Thành, đến lúc đó lòng người điện Thiên Nhất không hợp nhất, không ai biết Phong Đế là người thế nào, thủ đoạn ra sao, điện Thiên Nhất có thể dễ dàng xây dựng quyền lực sao?
Khi điện Thiên Nhất tiến vào Phong Thành, rất có khả năng sẽ khiến lòng người hoang mang. Đến lúc đó, e rằng điện Thiên Nhất sẽ không thể tồn tại một cách độc lập nữa.
Nhưng số người phản đối như Ngô Giác rất ít, vì vậy không thể chống lại ý kiến số đông, mà trở thành kẻ thất bại, phương hướng của điện Thiên Nhất được quyết định từ đó.
Điều này khiến Ngô Giác có ý định rời đi, nhưng đối với ông ta, điện Thiên Nhất là nhà, là cội nguồn của ông ta, vì vậy ông ta sẽ không rời đi cho đến khi điện Thiên Nhất hủy diệt, mà cho dù điện Thiên Nhất hủy diệt, ông ta cũng không đi.
Nhưng nếu điện Thiên Nhất không tiến vào Phong Thành, lẽ nào điện Thiên Nhất có ngày sống yên ổn sao? Ngô Giác từ lâu đã nhìn ra được điện Thiên Nhất không còn là điện Thiên Nhất của ngày xưa nữa.
Điện Thiên Nhất ngày xưa vô cùng oai phong, từng xuất hiện ba vị Đại Đế, tuy về sau có tranh chấp nội bộ về người kế vị, điện Thiên Nhất mất đi phương hướng ban đầu, sức mạnh của điện Thiên Nhất đột nhiên sa sút, nhưng sau đó cũng xuất hiện cơ hội huy hoàng trở lại.
Điều khiến Ngô Giác bất an là những năm gần đây, hướng đi của điện Thần Nhất không đúng. Điện Thiên Nhất quá chú trọng đến tư chất của đệ tử mà bỏ qua dạy dỗ tính cách của bọn họ. Mặc dù Văn Thương là đệ tử xuất chúng nhất của điện Thiên Nhất, nhưng Ngô Giác không hề thích sự độc ác của Văn Thương.
Không chỉ Văn Thương mà còn Văn Tĩnh và đám tệ tử khác cũng vậy, điều này khiến Ngô Giác cảm thấy điện Thiên Nhất ngày càng tồi tệ đi vì bọn họ.