Dương Hạo cũng thầm mừng vì nếu không luyện thần hành bước thì không dễ gì đánh được con hổ Lam Vân này.
“Rầm!”, rầm một tiếng, mấy bóng người từ trong rừng núi xung quanh lao ra, sau đó nhanh chóng vây Dương Hạo vào giữa, hung hãn lao vào tàn sát cậu.
Hổ Lam Vân còn có một điểm đáng sợ nữa, chính là, con yêu thú cấp linh thú này sống thành bầy. Thường có hàng chục con hổ Lam Vân dưới trướng một con đứng đầu.
Xung quanh đã có gần mười cái xác trên mặt đất, tất cả đều bị chặt đầu bởi Dương Hạo. Chướng ngại cuối cùng mà cậu phải đối mặt là Vua hổ Lam Vân.
Dưới sự kêu gọi của Vua Lam Vân, thêm sáu con Hổ Lam Vân nữa xuất hiện vào lúc này. Trong chốc lát, áp lực của Dương Hạo tăng lên mấy lần, bộ dạng càng thêm chật vật.
“Chết tiệt, đám hổ Lam Vân này thật là phiền phức. Từ khi nào mà mấy con hổ này lại to thế chứ?”, Dương Hạo không khỏi thầm chửi rủa trong lòng.
“Vù!”, kiếm quang lập lòe, mỗi cú vung kiếm của cậu đều mang theo kiếm ý, uy lực nhân lên gấp bội. Cùng với Hoả Nha Kiếm cấp huyền dương, nó trở nên cực kỳ sắc bén.
Nhưng ngay cả như vậy, để giết một con yêu thú như hổ Lam Vân không phải là điều dễ dàng. Nhưng từ trước đến nay, Dương Hạo đều sử dụng kiếm pháp thông thường và kiếm ý.
Sức mạnh của huyết mạch chi lực cũng không xi nhê gì, những chiêu thức tấn công của Huyết Luyện Cửu Kiếm cũng không có tác dụng. Thứ cậu muốn là ma luyện, nếu có thể không dùng tuyệt chiêu thì hãy cố không dùng đến.
Sau khi chém đầu chín con hổ Lam Vân, còn sáu con nữa, Dương Hạo cảm thấy đau đầu. Một luồng kiếm ý trào ra từ bên trong cậu, kiếm ý ầm ầm xung quanh cơ thể cậu.
“Giết!”, cậu gầm lên một tiếng, sau đó một đạo kiếm quang màu đỏ như máu chói mắt bắn ra.
Con quỷ khổng lồ cao mười mét sau lưng cậu tụ lại, sau đó ma khí cùng ma diễm vô tận bùng phát. Giờ phút này, Dương Hạo giống như chiến thần hung hãn, tràn đầy hỏa lực.
“Rầm!”, hắc quang giữa hai lông mày hiện ra, sau đó quỷ khổng lồ phía sau gầm lên một tiếng.
Ngay sau đó, một thanh trường kiếm màu đen xuất hiện trên cánh tay trái và phải của đại quỷ, rồi lập tức chém vào hai con hổ Lam Vân.
“Diệt!”, một tia sắc bén kinh ngạc lóe lên trong mắt Dương Hạo, sau đó thân hình của cậu chợt lóe lên, lập tức đi tới trước mặt Vua hổ Lam Vân.
Hỏa Nha Kiếm quét ra kiếm quang dài mấy thước, khí thế như chẻ tre, đâm mạnh vào thân thể của Vua hổ Lam Vân.
"Phập,”, nhát kiếm này thật đáng kinh ngạc, một đòn tấn công gần như hoàn hảo. Dù là tốc độ hay độ sắc bén thì cũng phải vượt xa Kiếm bát mà Dương Hạo đã bày ra trước đó.
“Gào!”, Vua hổ Lam Vân thét lên một tiếng chói tai, sau đó thân hình to lớn lảo đảo quỳ rạp trên mặt đất, máu và nội tạng từ trong cơ thể phun ra, lập tức nhuộm đỏ mặt đất mấy thước.
"Thực lực của Kiếm cửu thật là mạnh mẽ. sau khi hấp thụ kiếm ý, Kiếm cửu chính là không tu mà thành”, Dương Hạo nở nụ cười nói.
Hôm nay, cậu đã ngộ ra thuật kiếm, khác một trời một vực so với hiểu biết cua cậu trước kia. Cùng với việc đạt được kiếm ý, cậu đã có thể dễ dàng lĩnh ngộ được Huyết Luyện Cửu Kiếm.
Chiêu thức của Kiếm cửu nhìn thì có vẻ đơn giản. Nhưng độ sắc bén bất khả chiến bại và tốc độ như bóng ma đó mạnh hơn Kiếm bát nhiều lần.
Chỉ với một kiếm, đã giết chết được linh thú cấp thấp, vua hổ Lam Vân. Dương Hạo lấy quỷ lệnh của mình ra và nhanh chóng hấp thụ linh hồn của vua hổ Lam Vân.