Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Chúng ta không thể thấy rõ mọi thứ trước phía trước nhưng lại có thể nhìn thấy con Điện Long cách chúng ta ít nhất vài dặm, hai con rồng này rất mạnh”, Tiêu Tâm nói.  

 

Hắn vừa dứt lời, cách đó khá xa từng luồng ánh sáng màu đen bạc dâng lên, chúng có khí tức giống với tia sáng trước đó, uy áp sấm chớp hiện ra.  

 

Chúng đều là những con rồng cực lớn được hình thành từ U Lôi nên gọi là Lôi Long, số lượng có đến gần một trăm con, kích thước từ vài chục mét đến vài trăm mét, kích thước ít nhất giống như một bể nước, uy lực đáng sợ khiến người khác run rẩy.  

 

“Linh hồn kiếm, ngươi bẫy ta”, Dương Hạo thầm oán trách, dù y có tự tin đến mức nào cũng không thể nghĩ mình có thể đánh được với mấy con Lôi Long này.  

 

“Phô trương sức mạnh mà thôi, chúng chỉ là vật thể ảo, nhưng là một đạo linh do hạt U Lôi biến thành, ngươi nghĩ chúng là thật sao?”, giọng nói lạnh nhạt của linh hồn kiếm vang lên.   

 

“Không phải là Lôi Long thật ư?”, Dương Hạo ngây người.  

 

“Dĩ nhiên là không rồi, Lôi Long là vương giả thượng cổ, sao có thể xuất hiện trong U Lôi Trì nhỏ bé này được? Hang ổ của Lôi Long thường sẽ là những nơi có đầy đủ nguồn sấm sét. Nơi đó đừng nói đến ngươi, dù là Đại Đế cũng không dám tùy tiện vào trong”, linh hồn kiếm nói.  

 

“Ôi! Đáng sợ vậy à?”, Dương Hạo hít khí lạnh.  

 

“Đừng nhiều lời, mau chóng vượt qua Lôi Long ảo ảnh này rồi đi vào trong bể U Lôi”, linh hồn kiếm mất kiên nhẫn với nhiều thắc mắc của Dương Hạo.  

 

“Liều thôi, chết thì chết vậy”, Dương Hạo thầm nói, sau đó biến thành một luồng gió tiến vào giữa đám Lôi Long phía trước đó như một kẻ điên không cần mạng.  

 

“Ngươi điên rồi”, Tiêu Tâm hét lên, sắc mặt thay đổi.  

 

 

 

“Tiêu Tâm, mạng sống của ngươi kết thúc tại đây”, ngay khi Tiêu Tâm gọi tên Dương Hạo, một giọng nói vừa lạnh lùng nhưng lại khá quen thuộc bỗng vang lên.  

 

“Nho đạo chi kiếm, tiêu diệt!”, kiếm quang sắc bén như thể một luồng sáng trắng đục xuyên qua không gian tối tăm, mang theo khí thế xuyên thấu qua mọi thứ.  

 

“Văn Thương!”, Tiêu Tâm vô cùng ngạc nhiên, lúc này muốn ra tay đánh trả đã không còn kịp nữa.  

 

Cả người hắn bỗng dâng lên từng luồng sáng vàng cực mạnh, ánh sáng màu vàng biến thành chiếc chuông vàng bảo vệ những chỗ trọng yếu trên người mình.  

 

“Phụt!”, chiếc chuông vàng của hắn vẫn chưa được hình thành đầy đủ, phòng vệ vẫn chưa được vững chắc thì một luồng kiếm quang đã đâm xuyên vào ngực hắn, lực đại đạo đáng sợ nuốt lấy cơ hội sống của hắn.  

 

“Văn Thương, cái tên hèn hạ ngươi”, Tiêu Tâm tức giận gào lên, sau đó ánh mắt lóe lên sự kiên quyết, cơ thể dựa vào một kiếm vừa rồi của Văn Thương lao về phía đám Lôi Long phía trước.  

 

Dương Hạo đã đi vào khu vực Lôi Long, dĩ nhiên cũng không biết sau đó đã xảy ra chuyện gì.  

 

Lúc này y đứng trước một vực thẳm, thân hình cao năm mươi trượng lại vô cùng nhỏ bé khi đứng trước đám Lôi Long đang lang thang trên bầu trời và vực thẳm cực lớn trước mặt.   

 

“Thế mà không bị thương gì, ngay cả uy lực cũng giảm xuống khá nhiều, U Lôi Trì này quả nhiên rất kỳ lạ”, Dương Hạo thầm nhủ.  

 

“Linh hồn kiếm, tiếp theo phải làm sao? Có cần phải thu phục đám Lôi Long này không?”, Dương Hạo hỏi.  



Linh hồn kiếm: “Cái tên ngốc nhà ngươi, đám Lôi Long này chỉ là ảo ảnh do U Lôi Châu hóa thành mà thôi, ngươi thu phục chúng có tác dụng gì? Mục tiêu của ngươi là U Lôi Châu”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK