Dương Hạo không nghi ngờ gì ông ta, há miệng nuốt Vân Hoa Đan, y cũng từng nghe nói tác dụng của Vân Hoa Đại Đan, đây là đan dược của Thiên Linh Phẩm”.
Phải biết rằng pháp bảo được chia thành các cấp bậc khác nhau, đan dược cũng thế. Dương Hạo từng nhìn thấy phương thuốc của Vân Hoa Đại Đan khi được Ân Vô Song truyền thừa, cũng chỉ có đan dược cấp Thiên Linh mới có thể được gọi là “đại đan”.
Vân Hoa Đại Đan này là một loại đại đan, đây là một loại đan dược có thể làm người thiền định, có tác dụng quan trọng với việc đột phá cảnh giới. Nói một cách thông dụng là lúc đột phá cảnh giới sẽ có tâm ma cùng sinh ra, chúng sẽ nhân lúc tu giả đột phá mà tấn công vào tâm thần của tu giả ý đồ muốn chiếm lấy thân xác của tu giả.
Nhưng sau khi có Vân Hoa Đại Đan thì hoàn toàn không cần lo lắng về vấn đề tâm ma, hơn nữa Vân Hoa Đại Đan này cũng có tác dụng phá giải. Mặc dù không có tác dụng tốt như Phá Chướng Đan, nhưng dù sao Vân Hoa Đại Đan cũng cao hơn Phá Chướng Đan một bậc, dù tác dụng không bằng nhưng cũng không kém cạnh là mấy.
Nghe Đế Nghiệp nói thế, Dương Hạo cũng không nói nhiều thêm, lẳng lặng đi đến trước đệm rồi khoanh chân ngồi xuống.
Tĩnh lặng thúc đẩy khí tức đại đạo trong người.
Niết bàn chính là tiến hành một đợt thay đổi sinh tử của khí tức đại đạo trong người, sau khi đại đạo trong người ngưng tụ lại thì sẽ bộc phát. Đây gọi là niết bàn, niết bàn là chướng ngại của tu giả tu hành, giống như cảnh giới Linh Kiếp phải trải qua thiên kiếp, một người không để ý cẩn thận sẽ bị nổ mà chết.
Nhưng niết bàn này còn hung hãn hơn Linh Kiếp vô số lần, Linh Kiếp là Thượng Đế giáng trừng phạt xuống, nếu cơ thể tu sĩ đủ mạnh và cường tráng, còn chuẩn bị nhiều pháp báo bảo vệ thì có thể chống đỡ lại được. Nhưng niết bàn thì khác, niết bàn và thiên kiếp không có bất kỳ quan hệ gì mà là tiến hành trong người tu giả.
Chẳng hạn như Dương Hạo tu luyện sáu loại đại đạo, vậy thì y sẽ phải liên tục ép khí đại đạo của sáu loại đại đạo này thành chất lỏng, sau đó để chất lỏng nổ một lần và lực đại đạo đạt đến mức cao khác.
Quá trình này gọi là tiến hành niết bàn, khi nơi hung hiểm bùng nổ, dù ngươi có vô số pháp bảo bảo vệ cũng khó có thể ngăn được sự bùng nổ của năng lượng, không để ý một chút cũng sẽ chết vì bị nổ.
Ông lão Ma Y đứng ngoài tháp đang nói gì đó với Hạo Nhất, chỉ nghe được ông lão Ma Y nói: “Số mệnh con người lúc có lúc không, mạng của các sinh linh khác có lẽ có thể nắm chắc, nhưng con người, hay nói cách khác là trong tu giả, số mệnh quá khó khăn, khó ở chỗ lúc có lúc không, khó ở chỗ thiên đạo”, Hạo Nhất gật đầu nói.
Hạo Nhất vừa gật đầu bỗng ánh mắt cậu ta lộ ra vẻ ngạc nhiên, con ngươi đen láy ngây ra như phỗng ngay lúc này.
Hóa ra ngay lúc này xung quanh cả bí cảnh Đế Cung xảy ra hiện tượng năng lượng thủy triều.
Không gian Đế Cung ban đầu cực kỳ chắc chắn, nhưng bây giờ lại xuất hiện sự xao động của năng lượng, mà đây chỉ là mới bắt đầu, nguồn năng lượng này như thể bị cái gì đó lôi kéo, sau đó lại như thủy triều dâng lên, bay qua nơi nào đó với tốc độ không thể tin được.
“Đây, đây là…”, Hạo Nhất há hốc mồm hỏi ông lão Ma Y.
Tất nhiên ông lão Ma Y cũng rất bất ngờ về chuyện xảy ra đột ngột như thế, sắc mặt ông ấy hơi thay đổi, bởi vì ông ấy phát hiện ra nguồn năng lượng đó xuất phát từ cung điện nơi Dương Hạo đang ở, cũng là nơi Nghiệp Đế tọa lạc.
“Liệu sẽ có biến cố gì xảy ra?”, ánh mắt ông lão Ma Y lóe lên vẻ hoảng sợ, sự thay đổi này cũng là điều ông ấy không ngờ đến nên cũng không thể ngăn chặn.