Là một người biết đánh đấm, thực lực của tên gian manh này hơi thấp, nghĩ đi nghĩ lại Dương Hạo nhanh chóng lấy cuốn sách cơ bản ra đặt xuống trước mặt hắn.
“Công pháp Đoạt Linh, Bước Bộ Thần, dao pháp Đại Dương, đây đều là những công pháp và tuyệt kỹ bí mật trên cấp Kim Linh. Ngươi tu luyện thật tốt cho ta, ta không muốn đến lúc đó ngươi lại bị người khác giết, còn lôi ta theo cùng”, Dương Hạo nói.
Nhìn ba cuốn sách trước mặt, Đỗ Diệu mừng rỡ đến mức cả người run rẩy. Công pháp bí mật cấp Kim Linh là mơ ước bao lâu của hắn. Công pháp mà hắn tu luyện trước đó đều chỉ là công pháp cấp Ngân Linh.
“Cảm ơn chủ nhân”, Đỗ Diệu vội vã quỳ xuống, thành kính nói.
Dương Hạo xua tay nói: “Đứng lên đi! Ngươi là ma nô đầu tiên của ta, dĩ nhiên ta sẽ huấn luyện thật tốt cho ngươi. Một ngày nào đó khi ta thống trị thiên hạ, ngươi sẽ là vũ khí sắc bén trung thành nhất của ta”.
“Sau này cũng đừng hở một tí lại quỳ như thế, còn xưng hô thì vẫn cứ gọi ta là Dương huynh đi”, cậu nghĩ ngợi một lúc lại nói.
“Vâng”, Đỗ Diệu cầm lấy ba cuốn sách mừng rỡ cười nói.
Hắn thầm nói mình trải qua đại nạn không chết chắc chắn có người phù trợ, đi theo Dương Hạo sau này sẽ gặt hái nhiều thứ, bảo vật người đẹp gì đó đều sẽ là vật muốn có thì có.
Thấy bộ dạng thô tục của tên này, Dương Hạo không khỏi lắc đầu cười. Cậu cũng không sợ Đỗ Diệu phản bội mình, chỉ cần tên này có suy nghĩ như thế, mình sẽ biết ngay, chỉ cần tâm trạng hơi thay đổi thì có thể khiến hắn hồn phi phách tán.
Chạm vào bao kiếm Hỏa Nha sau lưng, trong lòng chợt dâng lên một luồng kiếm ý. Trong thời gian bảy ngày này, kiếm thuật của cậu ngày càng thành thạo, uy lực của Kiếm Bát Cửu Kiếm Huyết Luyện cũng ngày càng mạnh.
Cảm giác lĩnh hội trong đầu ngày càng rõ, chỉ cần đợi đến khi thời cơ đến, sau đó thăng cấp một bước lớn về mặt kiếm thuật.
“Nên tổng hợp lại sức chiến đấu một chút, cũng phải lĩnh hội một lần tàn thiên Ma Vương thôi”, nói rồi, Dương Hạo bèn ngồi xuống nhắm mắt lại.
Trong trận pháp ảo này, ngoài những tinh hồn đại yêu cực mạnh đó ra thì không còn nguy hiểm nào khác. Các tu giả khác cũng rất khó để đi vào đây, thế nên cậu có thể yên tâm tu luyện lĩnh hội.
“Bước Bộ Thần vẫn là giai đoạn nhập môn, muốn đột phá Nhân Hành thật sự rất khó. Nhưng cũng nhanh thôi, tốc độ của mình đã ở cực hạn của nhập môn rồi, chỉ thiếu một bước nữa là có thể đạt đến tầng Nhân Hành”.
“Bây giờ Huyết Luyện Kiếm Cửu đã tu luyện đến Kiếm Bát, nhưng muốn tu đến bậc Kiếm Cửu có lẽ phải đợi đến khi mình lĩnh hội ra cảnh giới của bậc kiếm đó mới có thể thuận lợi lĩnh hội được Kiếm Cửu”.
“Thứ tuyệt diệu nhất chính là tàn thiên Ma Vương, lời nguyền ma quỷ chỉ là một bí pháp. Vạn Thế Ma Khí quyết là đại cương của tu luyện, tu hành ma khí và linh khí khá giống nhau, thảo nào người xưa đều nói khác đường cùng đích”.
Nói rồi, Dương Hạo dồn sự tập trung để trải nghiệm pháp môn ma tu trong đầu. Bảy ngày này, hồi ức trong đầu cậu dường như lại xuất hiện một tầng gián đoạn.
Cậu đã dung hợp được khoảng một phần mười, toàn bộ các hồi ức khác thì bị một tầng ánh sáng ma quỷ màu đen đáng sợ phong ấn trong đầu, hoàn toàn không thể dung hợp được.