Mục lục
[Dịch] Bí Thư Trùng Sinh (Trùng Sinh Chi Ngã Đích Thư Ký Nhân Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thạch Kiên Quân nhìn bộ dạng phối hợp của Vương Tử Quân, tâm tình của hắn chợt tốt lên rất nhiều, hắn cảm thấy sự việc của mình có tám phần thành công.

Chiếc xe ba mươi chỗ của tổ nghiên cứu khối chính quyền tỉnh được hai chiếc xe mở đường nhanh chóng chạy về phía thành phố La Nam. Vài phút sau Thạch Kiên Quân chợt nói:

- Tử Quân, tôi nghe nói khu du lịch Cô Yên Sơn khai phá rất tốt, không bằng chúng ta đổi đường, đến Cô Yên Sơn xem xét một chút, cũng thuận tiện giải lao.

- Chủ tịch Thạch là người chú ý kết hợp công tác và giảo lao, sau này chúng tôi nhất định sẽ cực kỳ có phúc.

Vương Tử Quân mở miệng khen ngợi Thạch Kiên Quân một câu, sau đó nhấc điện thoại lên phân phó Kim Điền Lạc.

Thạch Kiên Quân muốn đến Cô Yên Sơn, tất nhiên Vương Tử Quân biết rõ mục đích của chủ tịch Thạch là gì. Hắn biết Hào Nhất Phong đến thành phố La Nam để tham gia hoạt động giới thiệu rượu Huyền Lộ Dịch của công ty Bất Lão Khang, nhưng đây chỉ là danh nghĩa mà thôi. Công ty Bất Lão Khang tổ chức hoạt động giới thiệu rượu Huyền Lộ Dịch ở thành phố La Nam, bây giờ Thạch Kiên Quân lại muốn đi đến khu du lịch Cô Yên Sơn, nói trắng ra là muốn kéo khoảng cách với Hào Nhất Phong.

Tuy đây chỉ là chút thủ đoạn nhỏ, nhưng lại rất có tác dụng với bí thư Nhất Phong. Vương Tử Quân vốn có kế hoạch đạt thành hiệp nghị với Thạch Kiên Quân, bây giờ Thạch Kiên Quân yêu cầu đến Cô Yên Sơn, xem như phù hợp với tâm ý của Vương Tử Quân.

Cno đường từ thành phố La Nam đến Cô Yên Sơn càng được xây dựng hoàn thiện, chỉ mất mười phút thì đoàn xe đã đi đến chân núi Cô Yên Sơn. Tuy bây giờ khu du lịch Cô Yên Sơn còn chưa mở cửa, thế nhưng phương diện xây dựng cơ bản đã xong.

Trên đầu đường đi vào khu du lịch, một tảng đá lớn được dựng lên, bên trên là ba chữ Cô Yên Sơn được khắc rất lớn, cực kỳ khí khái.

Người khác không thể vào Cô Yên Sơn trong lúc này, thế nhưng nhóm người Vương Tử Quân thì không phải chịu hạn chế. Dưới sự dẫn đường của vài vị hướng dẫn viên du lịch được công ty khai phá Cô Yên Sơn phái đến, nhóm người Vương Tử Quân và Thạch Kiên Quân đi lên núi Cô Yên Sơn.

Công ty du lịch cũng không sửa đổi quá nhiều, cố gắng giữ lại khung cảnh tự nhiên, chỉ làm ra một con đường đá, người ta bước chân lên những tảng đá và nhìn khung cảnh xung quanh, thật sự có cảm giác khác biệt.

- Các vị lãnh đạo, khi kiến thiết khu du lịch Cô Yên Sơn thì chúng tôi có hai phương án, một là truy cầu cảnh đẹp, hai là truy cầu cảnh thật. Truy cầu cảnh đẹp chính là tiến hành tân trang trọng điểm cho Cô Yên Sơn, để cho người ta thấy được sự dung hợp của những kiến trúc hiện đại và phong cảnh tự nhiên; yêu cầu cảnh thật chính là cố gắng không phá hoại cảnh quan của Cô Yên Sơn, để cho người ta đến và cảm nhận được những đặc điểm vốn có của Cô Yên Sơn.

- Khi đó trong công ty của chúng tôi thật sự có tranh chấp rất lớn về hai phương diện này, cuối cùng tổng giám đốc của chúng tôi cho ra kết luận, cảnh quan của Cô Yên Sơn thật sự quá đẹp, nếu như tu sửa quá nhiều sẽ đánh mất cái hồn vốn có. Vì vậy lúc này những gì các vị lãnh đạo được nhìn thấy đều là cảnh quan nguyên thủy của Cô Yên Sơn.

Hướng dẫn viên du lịch mở miệng giải thích, Vương Tử Quân khẽ nở nụ cười. Nếu nói đến phương diện bảo tồn khung cảnh nguyên thủy thì có liên quan đến Vương Tử Quân, vì lúc đầu công ty du lịch có trưng cầu ý kiến của Vương Tử Quân, chính hắn nói với vị giám đốc về phương diện này. Nhưng bây giờ vị hướng dẫn viên du lịch kia lại nói rằng đó là ý kiến của tổng giám đốc công ty mình.

Nhưng Vương Tử Quân cũng không truy cứu ở phương diện này, thạch kiên quân lại căn bản rất hứng thú, hắn nhìn phong cảnh đặc sắc ở Cô Yên Sơn rồi nói:

- Công ty của các anh làm rất tốt, nếu như lạm dụng các công trình nhân tạo, như vậy sẽ không có đặc sắc của riêng mình, không hấp dẫn được du khách.

Dưới sự dẫn dắt của hướng dẫn viên du lịch, Vương Tử Quân và Thạch Kiên Quân đi về phía trước, đám nhân viên ở phía sau không biết có nhận được phân phó hay không, đám người bắt đầu đi chậm lại. Chỉ một lát sau, trên một mái đình dừng chân nghỉ mát ở sườn núi, chỉ còn lại hai người Vương Tử Quân và Thạch Kiên Quân.

- Tử Quân, nghĩ thế nào? Lửa đồng thiêu chẳng rụi, gió xuân lại sinh sôi, khi đã làm gì thì nên thừa thắng xông lên làm cho xong, trước sau vẹn toàn sẽ tốt hơn.

Thạch Kiên Quân nói, một câu hai nghĩa. Hắn nói cugnx không có ý che giấu, trần trụi đưa ra ý kiến của mình với Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân cũng không nói lời nào, hắn dùng ánh mắt nhìn về một cây tùng đứng vững trên sườn núi ở phương xa, một lúc lâu sau mới dùng giọng âm u nói: truyện copy từ banlong.us

- Chủ tịch Thạch, ngài thấy cây tùng kia không?

Thạch Kiên Quân tất nhiên sẽ không cho rằng Vương Tử Quân nhàn rỗi nói về cây tùng, hắn nhìn cây tùng bám chặt vào núi đá rồi nói:

- Đứng sừng sững trên núi cao, rễ bám chặt vào đá, đón gió đông tây nam bắc, cực kỳ khí khái.

- Chủ tịch Thạch cảm thấy tôi muốn chặt dứt cây tùng kia, phải dùng biện pháp nào mới tốt?

Vương Tử Quân vẫn đang cười, thế nhưng nụ cười lại có vài phần ngưng trọng.

Thạch Kiên Quân nhìn cây tùng ở phía bên kia, giống như đó không còn là một cây tùng mà trở thành đối thủ hùng mạnh của mình, là Hào Nhất Phong. Hắn suy tư một lúc, sau đó mới nói:

- Một kích sấm sét, thế nào?

- Không tốt, nếu như dùng một đòn sấm sét, chỉ sợ sẽ gãy búa.

Vương Tử Quân lắc đầu nói tiếpL

- Cây tùng đã phát triển quá mạnh mẽ, nếu như đánh một đòn không chết, sau này sẽ càng phát triển tươi tốt.

Thạch Kiên Quân trầm ngâm một chút rồi nói tiếp:

- Chỉ cần búa sắc, lực lượng mạnh mẽ, có thể chặt đứt cây tùng kia, cũng sẽ không có gì quá khó khăn. Hơn nữa cũng không phải chỉ là một người chặt.

Vương Tử Quân chớp chớp mắt, hắn biết rõ ý nghĩ của Thạch Kiên Quân, đó là chúng ta không phải chỉ có một người chặt. Thực tế chính là Thạch Kiên Quân muốn nói cho hắn biết, bọn họ không phải chiến đấu một mình.

- Cây tùng còn có rễ!

Vương Tử Quân nhìn về phía bộ rễ uốn lượn như rồng của cây tùng trên sườn núi, sau đó đột nhiên nói:

- Đối với một cây tùng thâm căn cố đến rễ đâm sâu vào lòng đất như vậy, tôi cảm thấy trước tiên nên chặt đứt chút rễ cây xung quanh, như vậy không những xóa bỏ nguy hiểm gãy búa, còn có thể chờ đến đúng thời cơ có thể đẩy ngã cây tùng mà không cần dùng nhiều sức.

Gió khẽ thổi, tuy trong gió còn mang theo chút ấm áp, thế nhưng thổi qua mặt người vẫn làm cho người ta sinh ra cảm giác mát lạnh.

Hai người Vương Tử Quân và Thạch Kiên Quân không tiếp tục lên tiếng, bầu không khí trò chuyện giữa hai người chợt trở nên ngưng trọng. Đám nhân viên đi theo đứng ở mái đình bên kia, bọn họ giống như cũng đang bàn luận gì đó, nhưng bọn họ không dám đi về phía Vương Tử Quân và Thạch Kiên Quân.

- Nhưng cơ hội tốt như vậy đến bao giờ mới xuất hiện.

Thạch Kiên Quân cuối cùng cũng mở miệng, hơn nữa mở miệng đã đẩy bài tẩy của mình ra.

Bây giờ đối với hai người Vương Tử Quân và Thạch Kiên Quân thì ngã bài căn bản không phải là một lựa chọn tốt. Bọn họ chỉ có thể mở rộng thế cục, tiến thêm một bước đẩy mạnh hợp tác với nhau.

Vương Tử Quân nhìn bộ dạng không cam lòng của Thạch Kiên Quân, hắn biết rõ tâm tư của Thạch Kiên Quân. Nếu như Hào Nhất Phong không ngã, biết đâu Thạch Kiên Quân sẽ còn phải chờ đợi thêm vài năm nữa. Sau khi trầm ngâm giây lát, Vương Tử Quân khẽ lên tiếng:

- Chỉ sợ chặt đứt cột trụ này sẽ xuất hiện một cột trụ khác mà thôi.

Hai mắt Thạch Kiên Quân chợt phát sáng, ánh mắt hắn nhìn về phía Vương Tử Quân đã có thêm vài phần âm trầm. Vương Tử Quân đã có ý nghĩ quá rõ ràng, đó chính là nếu chém gãy Hào Nhất Phong thì anh cũng chưa chắc được làm bí thư tỉnh ủy Sơn Nam, đây thật sự là một đòn rất mạnh vào lòng Thạch Kiên Quân.

Hào Nhất Phong rời khỏi tỉnh Sơn Nam thì Dương Độ Lục sẽ phải làm gì bây giờ? Nếu Hào Nhất Phong lui ra, Dương Độ Lục sẽ căn bản không còn cố kỵ gì ở sự kiện Lục Ngọc Hùng. Tỉnh Sơn Nam là địa phương mà Dương Độ Lục công tác nhiều năm, bây giờ Dương Độ Lục lại có vị trí đặc biệt, tất nhiên ý kiến của Dương Độ Lục về người lãnh đạo tỉnh Sơn Nam sẽ càng thêm quan trọng.

Thạch Kiên Quân có thể tiến lên làm bí thư tỉnh ủy được không?

...

Xe của Hào Nhất Phong muộn hơn xe của Thạch Kiên Quân mười phút, nếu so sánh với tình huống nghênh đón Thạch Kiên Quân, tình huống đón tiếp bí thư Hào Nhất Phong càng thêm long trọng, các vị thường ủy thị ủy La Nam đều đứng ở bên đường chào đón lãnh đạo.

Nhưng không có mặt Vương Tử Quân, điều này làm cho vẻ mặt của Hào Nhất Phong và Quan Vĩnh Hạ chợt biến đổi. Bí thư tỉnh ủy đến nhưng bí thư thị ủy lại không ra đón, điều này thật sự là không có quy củ.

Nếu là bình thường thì Quan Vĩnh Hạ chỉ cần gọi một cuộc điện thoại đã làm cho đám bí thư thị ủy phải chạy đến như điên, nhưng bây giờ đối mặt với Vương Tử Quân, lại biết được mục đích của Hào Nhất Phong khi đến thành phố La Nam, Quan Vĩnh Hạ căn bản không dám làm gì hơn.

Lúc này hắn không dám đắc tội với Vương Tử Quân.

Dù sao thì bây giờ độ cao của bọn họ có chút tương đối, tuy Quan Vĩnh Hạ là thường ủy tỉnh ủy, có thể xưng là lãnh đạo của Vương Tử Quân. Thế nhưng dù xưng hô thế nào cũng không cải biến được một điều, đó chính là bọn họ đến thành phố La Nam chủ yếu là vì trao đổi điều kiện với Vương Tử Quân.

Quan Vĩnh Hạ nhìn thấy phó bí thư Trương Hợp Tuân và phó chủ tịch thường vụ Hà Khởi Duệ sóng vai đi đến trước xe, hắn có chút do dự, nhưng Hào Nhất Phong ở bên cạnh đã đứng lên.

Chiếc xe không cần ai kéo cửa, Hào Nhất Phong từ bên trên nhìn xuống. Khi Trương Hợp Tuân vươn tay tỏ vẻ hoan nghênh, bí thư Hào nở nụ cười nói với Trương Hợp Tuân:

- Các đồng chí đã khổ cực rồi.

- Bí thư Nhất Phong, bí thư Vương vì có việc nên không qua đây được, điều này...

Tuy đã tự diễn luyện lời này vài chục lần nhưng bây giờ Trương Hợp Tuân mở miệng và vẫn cảm thấy có chút lắp bắp. Dù sao thì hắn cảm thấy nói ra những lời này thật sự là họa phúc khó lường.

- Bí thư Tử Quân đã nói với tôi rồi, công tác là quan trọng nhất, tôi đến đây chỉ là xem xét công tác xây dựng của công ty Bất Lão Khang, các anh cũng không cần đi theo quá đông, chỉ cần vài người đi theo giới thiệu tình huống là được.

Hào Nhất Phong dùng ánh mắt ôn hòa nhìn Trương Hợp Tuân, lại khẽ nói.

Lúc này cũng không phải nơi nói chuyện, sau khi hai bên đơn giản bắt tay nhau thì bí thư Hào Nhất Phong đi về phía xe của mình, hơn nữa lão còn mời Trương Hợp Tuân và Hà Khởi Duệ cùng lên xe.

Đối với các vị cấp phó trong thành phố, được tiếp đón bí thư tỉnh ủy đến khảo sát thì thật sự là cầu còn chưa được. Nếu như có thể tiếp đãi tốt, lưu lại ấn tượng tốt với lãnh đạo, biết đâu sẽ có được tác dụng lớn trong công tác đề bạt sau này?

Nhưng khi lên xe thì Trương Hợp Tuân và Hà Khởi Duệ căn bản là không thể nào vui nổi, hai người bọn họ cũng không phải là người ngu, bọn họ biết rõ vì sao Hào Nhất Phong không đi đến nơi khác mà lại đến thành phố La Nam vào lúc này. Dưới tình huống khó khăn như thế này, cơ hội lưu lại ấn tượng tốt với lãnh đạo là rất thấp.

Vì vậy hai người Trương Hợp Tuân và Hà Khởi Duệ cố gắng đề cao tinh thần, liên tục trả lời vấn đề của Hào Nhất Phong. Hào Nhất Phong vẫn giữ gương mặt vui tươi, thỉnh thoảng nói giỡn vài câu với người trong xe, có vẻ bình dị gần gũi.

Xe cũng không trực tiếp chạy đến nhà máy Bất Lão Khang, trước tiên chạy đến khách sạn La Nam. Khi bí thư Hào Nhất Phong đi vào trong căn phòng dành riêng cho mình để nghỉ ngơi hồi phục, Trương Hợp Tuân nhìn Hà Khởi Duệ rồi nói:

- Anh Hà, sao tôi cứ cảm thấy da đầu của mình run lên thế này?

Da đầu của Hà Khởi Duệ cũng không thoải mái hơn được gì, hắn cười hì hì nói:

- Cái này nói rõ điều gì, chính là quả cân của hai anh em ta quá nhỏ, căn bản cũng không thể tương xứng được. Nhưng lần này bí thư Nhất Phong đến thành phố La Nam cũng không phải tìm anh em chúng ta, anh cứ yên tâm là được.

Trương Hợp Tuân cũng hiểu rõ bí thư Hào Nhất Phong đến thành phố La Nam không phải là tìm mình, thế nhưng hắn vẫn cảm thấy có chút mất tự nhiên. Nhưng hắn là người trong quan trường, có đôi khi cảm thấy cực kỳ mất tự nhiên nhưng vẫn phải thực hiện.

Sau hai chục phút, đoàn xe lại tiếp tục xuất phát, công ty Bất Lão Khang tổ chức hoạt động giới thiệu rượu Huyền Lộ Dịch ở quảng trường trung tâm thành phố La Nam. Vì công tác giới thiệu sản phẩm lần này mà Thành Kiếm Xã đã kêu gọi đến không ít phóng viên và truyền thông.

Hào Nhất Phong đến có thể nói làm cho Thành Kiếm Xã cực kỳ vui mừng, hắn liên tục vờn quanh người bí thư Nhất Phong, liên tục giảng giải cho bí thư hiểu. Hắn nhìn nụ cười luôn xuất hiện trên môi của bí thư Nhất Phong, hắn thật sự liên tục gật đầu.

Hào Nhất Phong có phát biểu một bài ngắn gọn trong buổi họp báo của công ty Bất Lão Khang, tỏ vẻ chúc mừng sự kiện công ty Bất Lão Khang giới thiệu sản phẩm rượu Huyền Lộ Dịch. Bí thư tỉnh ủy cổ vũ công ty Bất Lão Khang dùng công nghệ làm cột trụ, dùng phương diện kinh doanh thành tín để làm cơ sở, cố gắng mở ra khung trời rộng mở để đẩy mạnh địa phương phát triển.

Nếu so sánh với những lời dành cho công ty Bất Lão Khang, Hào Nhất Phong càng tiến hành khẳng định công tác của thành phố La Nam, điều này tất nhiên làm cho nhiều người cảm thấy khó tưởng. Bí thư Nhất Phong cho ra lời khẳng định đầy đủ với ý nghĩ đổi mới cải tiến phương pháp phát triển kinh tế của thành phố La Nam, tiến hành khẳng định công tác của đảng ủy chính quyền thành phố La Nam.

Tuy những lời khen ngợi là khá nhiều, thế nhưng tất cả chỉ có một ý nghĩa duy nhất, khẳng định công tác của bí thư Vương.

Những lời khẳng định này rơi vào tai nhữn người khác biệt thì lại có kết quả khác biệt, đám người chỉ thích xem náo nhiệt cảm thấy thành phố La Nam nhận được sự giúp đỡ của tỉnh ủy, xem ra sau này tương lai của cán bộ thành phố La Nam là cực kỳ tươi sáng.

Mượn lời của Thành Kiếm Xã, hắn căn bản không biết chuyện gì xảy ra, hắn còn tưởng rằng Vương Tử Quân có thể diện lớn, trực tiếp mời bí thư Nhất Phong đến chống đỡ mặt mũi, tạo ra hiệu ứng quảng cáo. Nếu nhìn vào điểm này thì hắn thật sự cảm kích Vương Tử Quân.

Đám thường ủy thị ủy và phó chủ tịch thành phố la nam hiểu rõ đây là chuyện gì, bọn họ nhìn Hào Nhất Phong đứng phát biểu trên đài, trong đầu xuất hiện nhiều ý nghĩ khác biệt.

Lần này chủ tịch tỉnh và bí thư tỉnh ủy đều đến thành phố La Nam nghiên cứu khảo sát, bọn họ cảm nhận được áp lực rất lớn. Bọn họ biết rõ những chuyện này vốn không phải là mình có thể tham gia được, chỉ cần có chút không cẩn thận sẽ là thịt nát xương tan. An phận làm người rất quan trọng, đôi khi cũng nên để cho người khác xem nhẹ sự hiện hữu của mình.

- Anh nói xem bí thư Vương sẽ lựa chọn thế nào?

Bí thư ủy ban tư pháp Tống Ích Dân nhìn trưởng phòng tuyên truyền Lữ Hâm Sâm ở bên cạnh rồi khẽ hỏi.

Tống Ích Dân và Lữ Hâm Sâm có quan hệ không tệ, hai người lại có ý kiến tương đồng ở nhiều sự việc, thế nên nói chuyện khá thoải mái và hợp ý. Nhưng lúc này Lữ Hâm Sâm nhìn về phía Tống Ích Dân bằng ánh mắt hâm mộ, dù sao nếu so sánh với Tống Ích Dân thì quan hệ giữa mình và Vương Tử Quân là quá kém.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK