Mục lục
[Dịch] Bí Thư Trùng Sinh (Trùng Sinh Chi Ngã Đích Thư Ký Nhân Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chủ nhiệm Lục đã đạt được mục đích hôm nay, tất nhiên sẽ không níu kéo lâu. Sau khi nói vài lời khách khí, ba người rời khỏi Tứ Hợp Viện.

- Chủ nhiệm Lục, hôm nay tôi không có chuyện gì, tôi sẽ thay mặt ngài tiễn chân bí thư Vương.

Khi ba người nói lời chia tay, Vũ Tiểu Dương chợt mở miệng nói.

Chủ nhiệm Lục nhìn nụ cười với vẻ mặt của Vũ Tiểu Dương, thế là trong lòng có chút cứng nhắc. Hắn là người có bản lĩnh nhìn mặt nói chuyện lên đến cao vời, hành vi của Vũ Tiểu Dương vào lúc này căn bản chính là mượn lời của mình. Có chuyện gì mà không thể nói ra trước mặt mình? Chẳng lẽ giao tình giữa hai bên trong nhiều năm qua căn bản không bằng một người mới từ bên ngoài đến là Vương Tử Quân sao? Nếu thật sự là như vậy, xem ra Vương Tử Quân là người đến sau nhưng tiến trước.

Chủ nhiệm Lục cảm thấy có chút ghen ghét, thế nhưng căn bản không dám biểu hiện ra. Hắn nhìn chằm chằm vào Vương Tử Quân, sau đó dùng giọng biết thời thế nói:

- Vậy làm phiền Tiểu Dương rồi.

Vương Tử Quân nhìn tình huống pha trò giữa hai người Vũ Tiểu Dương và chủ nhiệm Lục, hắn cũng hiểu tình huống Vũ Tiểu Dương tiễn chân mình căn bản không là đơn giản. Dựa vào trí nhớ của hai vị này, chắc chắn sẽ không quên tình huống mình cũng có xe đưa đến.

- Bí thư Vương, mời anh lên xe của tôi.

Vũ Tiểu Dương bắt tay nói lời chào với chủ nhiệm Lục, sau đó đi đến bên cạnh một chiếc Audi màu đen, khẽ mở cửa ra rồi mời Vương Tử Quân lên xe.

Động tác của Vũ Tiểu Dương làm cho hai mắt chủ nhiệm Lục khẽ híp lại. Vũ Tiểu Dương là hạng người gì thì hắn hiểu rõ ràng, tuy hắn và đối phương kết giao từ khá lâu, thế nhưng trước nay Vũ Tiểu Dương căn bản chưa từng có hành vi mở cửa xe mời như vậy. Một người kiêu ngạo như Vũ Tiểu Dương vì sao lại khách khí với Vương Tử Quân như vậy? Trừ khi hắn có ý nghĩ muốn níu kéo quan hệ.

Một người làm cho Vũ Tiểu Dương tình nguyện kết giao, nhất định là người được lãnh đạo thượng tầng nhìn trúng.

Xem ra một vị cán bộ lãnh đạo cấp tỉnh trẻ tuổi quá mức như Vương Tử Quân thật sự giống như trong truyền thuyết, được lãnh đạo nhìn trúng. Chủ nhiệm Lục nghĩ như vậy, trong đầu nghĩ đến bài luận của Vương Tử Quân trước đó, lại nghĩ đến khu hậu cần ở thành phố La Nam, cảm thấy đối phương căn bản là quá lời.

Vương Tử Quân cảm ơn Vũ Tiểu Dương, sau đó cùng Vũ Tiểu Dương sóng vai lên xe. Sau khi xe khởi động, Vũ Tiểu Dương trực tiếp nói với lái xe một câu quay về, sau đó trầm giọng nói với Vương Tử Quân:

- Bí thư Vương, lãnh đạo muốn gặp anh, mong anh chuẩn bị một chút.

Vương Tử Quân hiểu rõ ràng ai là lãnh đạo trong miệng Vũ Tiểu Dương, tuy trong lòng hắn đã sớm có dự cảm, thế nhưng thời khắc này kéo đến không khỏi làm hắn cảm thấy tim đập như trống, cơ thể càng thêm thẳng đứng.

Trong nước không biết có bao nhiêu người mong chờ được lãnh đạo triệu kiến, lúc này cơ hội rơi lên đầu Vương Tử Quân, thế là hắn khó thể kìm nén được kích động.

Vũ Tiểu Dương nhìn thấy Vương Tử Quân nhanh chóng khôi phục lại vẻ ung dung bình tĩnh vốn có, thế là trong lòng không khỏi cảm thấy bội phục. Hắn đã truyền đạt chỉ thị của lãnh đạo cho không biết bao nhiêu người, mặc dù biểu hiện của Vương Tử Quân là bình tĩnh nhất, thế nhưng đối phương lại căn bản là nhỏ tuổi nhất.

Xem ra đây là người tương lai vô hạn.

Vũ Tiểu Dương căn bản rất tình nguyện kết giao với những người như thế này, vì vậy hắn nói với Vương Tử Quân:

- Cậu Tử Quân, lãnh đạo rất hòa ái, anh cũng không nên lo lắng.

...

Vũ Tiểu Dương đứng dưới hành lang có phong cách cổ xưa, hắn không ngừng nhìn đồng hồ, vẻ mặt tràn đầy vội vàng xao động.

Hai mươi phút trôi qua, Vũ Tiểu Dương nhìn cánh cửa đóng chặt, hắn muốn đi đến nhưng cuối cùng cũng phải thu lại bước chân của mình.

- Tút tút tút.

Tiếng chuông điện thoại khẽ vang lên, Vũ Tiểu Dương cầm lấy điện thoại nhìn thoáng qua, sau đó khẽ nói:

- Alo, tôi là Vũ Tiểu Dương.

- Chủ nhiệm Vũ, tôi là Tiểu Lý, lãnh đạo Mạc đến!

Một giọng nói xin chỉ thị chợt vang lên từ đầu dây bên kia.

Vũ Tiểu Dương hiểu rõ cuộc điện thoại này có ý nghĩa là gì, nhưng hắn biết mà trong lòng sinh ra cảm giác không thoải mái. Thầm nghĩ cái quái gì mà gọi điện thoại, lúc này lãnh đạo còn chưa nói chuyện xong, các anh gọi điện thoại cho tôi là có ý gì.

Nhưng Vũ Tiểu Dương vẫn phải trầm giọng nói:

- Thủ trưởng đang trò chuyện, chờ lát nữa rồi đưa người qua.

Tiểu Lý bên kia cũng là người biết quy củ, hắn chỉ nói một câu tạm biệt rồi cúp điện thoại.

- Chủ nhiệm Vũ, hôm nay vị này xem ra rất hợp với lãnh đạo, đã đi vào nói chuyện khá lâu rồi.

Một người đàn ông hơn ba mươi tuổi đi đến bên cạnh Vũ Tiểu Dương rồi khẽ nói.

Người đàn ông này có thân hình cao lớn, cơ thể thẳng tắp làm cho người ta nhìn qua cảm thấy tràn đầy khí chất quân nhân. Vũ Tiểu Dương rất khách khí với người này, hắn lấy thuốc ra mời đối phương, sau đó cười nói:

- Đúng vậy, thậm chí còn là một cán bộ rất trẻ.

Người đàn ông kia cười cười, sau đó chỉ đốt thuốc mà không nói gì thêm. Vũ Tiểu Dương cũng sẽ không ngốc mà mở miệng, thế nên hai người đứng hút thuốc, trên mặt treo nụ cười.

Thời gian trôi qua khá nhanh, có đôi khi lại rất chậm. Vũ Tiểu Dương thấy mười phút lại trôi qua, thế là tiến lên gõ cửa.

- Thủ trưởng, đã ba mươi phút rồi.

Vũ Tiểu Dương đi vào phòng rồi cung kính nói với thủ trưởng.

- Đã ba mươi phút rồi à, đúng là thời gian qua nhanh.

Thủ trưởng nói một câu, sau đó tiếp tục:

- Cậu thông báo một tiếng, ba giờ rưỡi tôi sẽ đến.

"Ba giờ rưỡi? Lại hai mươi phút nữa?"

Tuy trong lòng cảm thấy có chút khác biệt nhưng Vũ Tiểu Dương căn bản không dám có hành vi nào khác. Hắn cung kính ra khỏi phòng, dư quang khóe mắt không khỏi nhìn thoáng qua Vương Tử Quân đang ngồi nghiêm trang, thế là không khỏi tăng thêm vài phần bội phục đối với vị bí thư thị ủy trẻ tuổi kia.

Có thể làm cho lãnh đạo tăng thêm thời gian gặp mặt, xem ra người này đã nói gì đó làm cho lãnh đạo cực kỳ coi trọng.

Trong đầu Vũ Tiểu Dương liên tục lóe lên nhiều ý nghĩ, hắn càng cảm thấy mình nên nối liền quan hệ với Vương Tử Quân.

Vũ Tiểu Dương đứng ngoài hành lang nghĩ về thái độ và nụ cười tủm tỉm của thủ trưởng với Vương Tử Quân, thế là hắn càng thêm kiên định ý nghĩ của mình. Hắn là người công tác lâu năm bên cạnh lãnh đạo, hắn biết rõ lãnh đạo mình thích gì. Tuy đa số thời gian gặp mặt thì lãnh đạo đều làm cho người ta sinh ra cảm giác ấm áp, thế nhưng ý nghĩ của lãnh đạo cũng không phải dễ dàng như vậy.

Vũ Tiểu Dương là một nhân viên theo sát lãnh đạo, những năm này xem như cũng cho ra được nhiều kinh nghiệm tâm đắc. Khi nào gặp mặt những người có tương lai và được coi trọng thì ánh mắt lãnh đạo sẽ sáng hơn vài phần.

Biến hóa rất nhỏ này nếu như không quan sát cẩn thận thì sẽ căn bản không nhìn ra được, sau khi biết được bí mật nho nhỏ này thì Vũ Tiểu Dương căn bản là chưa từng nói cho ai biết.

Vũ Tiểu Dương dựa vào chút biến hóa của lãnh đạo để tiến hành tăng cường quan hệ với những người được coi trọng, quả nhiên nhận được những hiệu quả không tưởng, điều này càng làm cho vị trí của hắn hiện tại càng thêm khẳng định.

Vương Tử Quân là một cán bộ còn trẻ đã được lãnh đạo coi trọng như vậy, xem ra cần phải nối liền cảm tình ngay mới được.

- Chủ nhiệm Vũ, đã ba giờ hai mươi lăm rồi.

Một vị nhân viên công tác đi đến bên cạnh Vũ Tiểu Dương rồi khẽ nói.

Khi Vũ Tiểu Dương đi ra khỏi phòng của lãnh đạo thì nhắc nhở một nhân viên công tác ở bên cạnh, yêu cầu đối phương nhắc nhở mình khi đến thời gian ba giờ hai mươi lăm phút. Bây giờ nghe được lời báo cáo của đối phương, hắn nhìn đồng hồ của mình, trong lòng có chút do dự.

Vũ Tiểu Dương thầm nghĩ mình có nên tiến vào nhắc nhở hay không, đúng lúc này thấy cửa phòng đóng chặt được mở ra, thủ trưởng và Vương Tử Quân cùng đi ra ngoài.

- Bí thư Tử Quân, công tác cơ sở rất quan trọng, nhưng bây giờ cậu còn là thường ủy tỉnh ủy Sơn Nam, cũng không cần đặt ánh mắt ở trên thành phố La Nam. Cậu cần phải chiết xạ ánh mắt ra toàn tỉnh, suy nghĩ xem nên tiến hành đẩy mạnh xúc tiến và phát triển tỉnh Sơn Nam.

Thủ trưởng tiến lên một bước rồi khẽ mở miệng dặn dò Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân đứng rất thẳng, sau khi lãnh đạo dặn dò thì hắn trầm giọng nói:

- Lãnh đạo cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ chăm chú chứng thực ý nghĩ của ngài, sẽ cố gắng hết khả năng vì sự phát triển của tỉnh Sơn Nam, sẽ cho ra những cố gắng lớn nhất.

- Tốt, tôi sẽ chờ tin tức tốt từ cậu, đồng thời có chuyện gì cậu có thể liên lạc với Tiểu Dương.

Thủ trưởng nói rồi vẫy vẫy tay với Tiểu Dương:

- Tiểu Dương, cậu giúp tôi tiễn chân Tử Quân.

Vũ Tiểu Dương vội vàng tiến lên, Vương Tử Quân lại nói lời cáo từ với lãnh đạo, sau đó cùng Vũ Tiểu Dương đi ra khỏi Tứ Hợp Viện.

- Bí thư Tử Quân, sau này nên liên lạc nhiều hơn.

Vũ Tiểu Dương nói rồi dùng sức xiết chặt bàn tay của Vương Tử Quân, bộ dạng giống như không cần phải nói thêm điều gì khác.

Vương Tử Quân cũng dùng sức bắt chặt tay Vũ Tiểu Dương, cũng tiến hành đáp lời đối phương:

- Anh Vũ, chào mừng khi nào rảnh anh và chị dâu đến thành phố La Nam, chúng tôi tuy chỉ là địa phương nhỏ nhưng khu du lịch Cô Yên Sơn cũng rất thuận tiện đê du ngoạn.

Vũ Tiểu Dương căn bản rất thỏa mãn với cách xưng hô anh Vũ của Vương Tử Quân, lại càng cảm thấy vui mừng vì lời mời của đối phương với mình. Thật ra hắn là người thân trong quan trường, lại ở bên cạnh lãnh đạo, thế cho nên nhận được khá nhiều lời mời. Thế nhưng trước kia hắn căn bản xem những lời như vậy là những câu rao hàng của đám tiểu thương ngoài chợ, chỉ mỉm cười cho qua, chưa từng nghĩ rằng đó là thật. Nhưng hôm nay hắn lại có ý nghĩ khác, tất cả là vì người cho ra lời mời có sự khác biệt lớn.

- Có thời gian thì tôi nhất định sẽ đến.

Sau khi bắt tay Vương Tử Quân thì Vũ Tiểu Dương cũng nhanh chóng đi ra.

Vương Tử Quân ngồi trên chiếc xe dành cho lãnh đạo thượng cấp mà người người sùng kính, hắn nói với lái xe:

- Anh đưa tôi ra đầu đường là được, tôi sẽ cho người đến đón.

Lái xe có thể được Vũ Tiểu Dương lựa chọn tất nhiên không phải là kẻ ngu, hơn nữa hắn đã biết vừa rồi Vương Tử Quân đến nơi nào. Hắn cũng thấy rõ tình huống Vũ Tiểu Dương tỏ ra cực kỳ thân mật với Vương Tử Quân, thế nên cảm thấy đối phương căn bản không đơn giản.

Người có thể làm cho chủ nhiệm Vũ nóng sốt muốn kết giao, căn bản là không ai dám chậm trễ. Nếu sau khi quay về vì chuyện này mà hắn bị chủ nhiệm Vũ mắng, chỉ sợ được không bù mất.

Trong đầu chợt lóe lên những ý nghĩ như vậy, lái xe chợt cười nói:

- Bí thư Vương, ngài không cần khách khí với tôi, nhiệm vụ của tôi hôm nay là đưa ngài về đến nơi. Chủ nhiệm Vũ nếu biết tôi không làm tốt nhiệm vụ, chỉ sợ tôi sẽ bị phê bình.

Khi thấy lái xe cố ý muốn đưa đến nơi, Vương Tử Quân cũng chỉ có thể ngồi yên mà thôi.

Lật Tòng Ba đi trên con đường nhỏ trong trường đảng, hắn suy tư về những việc trong tỉnh của mình. Khi đang suy nghĩ miên man, đột nhiên một chiếc Audi dừng lại trước đó không xa. Hắn vốn cũng không quan tâm đến chiếc xe phía bên kia, dù sao đến cấp bậc của hắn thì có người ngồi Santana mới thật sự là quái dị.

Khi hắn chuẩn bị nghiêng đầu đi, chợt thấy Vương Tử Quân từ trong xe Audi chui ra. Vương Tử Quân là người mà hắn luôn có ý muốn kết giao, dù sao thì người thanh niên kia cũng có thủ đoạn cao vời, tương lai vô hạn.

Lật Tòng Ba có chút trầm ngâm, sau đó cất bước đi đến nghênh đón Vương Tử Quân. Khi hắn đi đến bên cạnh Vương Tử Quân, chiếc xe Audi cũng chậm rãi đi qua một khúc quanh chạy ra ngoài.

Vì xe chạy chậm nên Lật Tòng Ba thấy rõ biển số, ánh mắt của hắn rất tốt, tuy cách xa hơn chục mét nhưng biển số xe vẫn hiện rõ trong mắt hắn.

Sao lại là biển số kia?

Lật Tòng Ba sở dĩ nhớ rõ như in biển số xe kia cũng là vì trước đó bí thư Triệu đến thăm hắn cũng hẹn dùng cơm, nhưng nhân vật chính của bữa cơm hôm đó không phải là hắn mà là Vũ Tiểu Dương.

Bữa cơm hôm đó Vũ Tiểu Dương rất nhiệt tình với bí thư Triệu, thế nhưng lại không quan tâm đến Lật Tòng Ba. Tất nhiên Lật Tòng Ba bị người ta ghẻ lạnh cũng không cảm thấy không thoải mái, dù sao thì cấp bậc của hắn vẫn còn chưa đủ để Vũ Tiểu Dương phải chú ý, hắn cảm thấy đó giống như là chuyện đương nhiên.

Lật Tòng Ba nhớ rõ biển số chiếc xe kia, cũng là vì khi đưa tiễn Vũ Tiểu Dương, đối phương đã ngồi lên chiếc xe này. Bây giờ Vương Tử Quân ngồi trên chiếc xe kia quay về, điều này nói rõ điều gì?

Lật Tòng Ba thầm suy đoán, hắn đi đến bên cạnh Vương Tử Quân rồi nói:

- Hay cho bí thư Vương, hôm nay không ở nhà với vợ con mà chạy đến đây, có phải sợ tôi cô đơn nên đến mời buổi tối uống rượu không?

Ai mời ai uống rượu thì Vương Tử Quân và Lật Tòng Ba căn bản không quan tâm, thế nhưng Lật Tòng Ba sở dĩ nói như vậy cũng là vì tỏ vẻ thân cận với Vương Tử Quân.

Khi thấy Lật Tòng Ba thì Vương Tử Quân cũng cười nói:

- Chủ tịch Lật, trưa nay vừa uống vài ly, thế nên cũng không uống nữa. Nhưng nếu anh đang rảnh, tôi mời anh uống trà.

Uống trà hay uống rượu cũng không là gì quan trọng với Lật Tòng Ba, quan trọng là lúc này hắn muốn làm thân cận mối quan hệ với Vương Tử Quân. Sau khi nghe lời đề nghị của Vương Tử Quân, hắn nào từ chối? Thế là hắn cười ha hả nói:

- Vậy thì chúng ta đi uống trà, tôi nói cho cậu biết, thật ra đến quán trà cũng không phải được uống thứ ngon. Chỗ chúng tôi có một loại hồng trà, tuy danh tiếng không lớn nhưng hương vị tốt hơn nhiều so với những loại khác. Hai ngày qua tôi đã cho người đưa đến một chút.

Những tình huống tặng trà cho nhau thế này là rất bình thường trong quan trường, tất nhiên Vương Tử Quân cũng không từ chối ý tốt của người khác, hắn cười nói:

- Anh Lật, cám ơn anh.

- Này, giữa anh em chúng ta còn khách khí với nhau làm gì?

Lật Tòng Ba vung tay lên, giọng nói cực kỳ thân mật.

Hai người ngồi lên xe của Lật Tòng Ba, chỉ mười phút sau đã đi đến một quán trà. Sau khi nhân viên phục vụ dâng trà lên, hai người uống vài hớp, sau đó Lật Tòng Ba chợt nói:

- Tử Quân, có một việc cậu đã nghe nói chưa?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK