Mục lục
[Dịch] Bí Thư Trùng Sinh (Trùng Sinh Chi Ngã Đích Thư Ký Nhân Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Tự Cương chưa kịp điều chỉnh lại cảm giác hối hận của mình, hắn lại không ngờ Vương Tử Quân cho ra một luận điệu như vậy. Nếu so với đa số mọi người cầm thái độ lạc quan thì Triệu Tự Cương cảm thấy lời nói của Vương Tử Quân càng có lý, khi kinh tế càng chuyển biến từng ngày thì nhu cầu về điện là càng lớn. Ban ngành nghiên cứu chính sách và thị trường của tổng công ty điện lực cũng cho ra những luận điệu như vậy, nhưng...Nhưng không phải là khẳng định như Vương Tử Quân.

Có câu nhìn đốm lửa có thể thấy cả đám cháy, xem ra lãnh đạo thật sự đã tìm được một cậu con rể tốt. Triệu Tự Cương cũng không bình luận về quan điểm của Vương Tử Quân, hắn nâng ly với Vương Tử Quân, sau đó chuyển chủ đề.

Tuy Triệu Tự Cương không mở miệng nhưng người của cục điện lực đều hiểu, lãnh đạo rất tán thưởng ý kiến của Vương Tử Quân, nhưng vì liên quan đến vấn đề thể diện nên không bày tỏ thái độ rõ ràng mà thôi.

Bữa tiệc hơn một giờ nhưng uống hết năm chai rượu, có thể nói là khách và chủ đều tận hứng. Sau khi tiệc chấm dứt thì Triệu Tự Cương cũng không giữ Vương Tử Quân và Mạc Tiểu Bắc ở lại, hắn nói khi nào Vương Tử Quân đến thủ đô thì nhất định phải liên lạc, sau đó để cho hai người bỏ đi.

Vương Tử Quân tất nhiên không thể chạy xe, hắn ngồi ở ghế tay lái phụ nhìn Mạc Tiểu Bắc lái xe, đột nhiên hắn sinh ra xúc động muốn hôn lên gương mặt phấn của nàng.

Có rượu sẽ loạn, nếu không thì đừng uống rượu, bình thường thì Vương Tử Quân sẽ có những lời không thể nói ra, nhưng sau khi uống rượu thì tư tưởng không khỏi phóng khoáng hơn. Hắn thừa dịp Mạc Tiểu Bắc không chú ý, thế là hôn lên mặt nàng một cái.

Mạc Tiểu Bắc đang lái xe không ngờ mình bị đánh lén, thế là nàng tỏ ra kinh ngạc và dùng ánh mắt hung hăng nhìn Vương Tử Quân. Nhưng khi nàng vừa nghiêng đầu, tay lái hơi ngoặt sang một bên, chiếc xe có hơi chệch khỏi phần đường của mình.

May mà chiếc xe phía trước chạy cũng không quá nhanh, nếu không một va chạm nhỏ là khó tránh khỏi. Vương Tử Quân đối mặt với ánh mắt hung hăng của Mạc Tiểu Bắc thì chỉ có thể ngại ngùng gãi đầu mà thôi.

- Một ba năm bảy chín tấp vào lề, một ba năm bảy chín áp vào lề.

Một âm thanh có chút tức giận vang lên, khi hai người Vương Tử Quân đưa mắt nhìn nhau, phía sau chợt vang lên âm thanh như vậy. Vương Tử Quân quay đầu nhìn, thì ra là một chiếc xe cảnh sát đang chạy đến.

- Vợ, thảm rồi, lần này chúng ta sẽ bị phạt.

Vương Tử Quân nhìn thoáng qua Mạc Tiểu Bắc rồi cười ha hả nói.

- Vậy chúng ta chạy đi thôi.

Mạc Tiểu Bắc cũng không phải là người thích làm theo khuôn phép, nàng vừa nói đã chuẩn bị chạy đi.

- Thôi, dừng xe lại đi, nếu không người ta lại tìm đến tỉnh đoàn, như vậy càng khó coi.

Vương Tử Quân khoát tay áo với Mạc Tiểu Bắc, sau đó khẽ nói.

Mạc Tiểu Bắc bình thường đều không phản đối lời phân phó của Vương Tử Quân, lúc này nghe Vương Tử Quân nói dừng xe thì nhanh chóng tấp vào lề đường.

Khi xe của Vương Tử Quân dừng lại, một chiếc xe cảnh sát dừng lại phía sau, một tên cảnh sát giao thông hơn hai mươi tuổi bước xuống xe, hắn nổi giận đùng đùng nói:

- Các người lái xe kiểu gì vậy? Không biết chạy đúng tuyến đường sao? Giấy phép lái xe, giấy chứng minh...

Khi tên cảnh sát giao thông đang mở miệng nói chuyện theo đúng kiểu cách thường làm, đột nhiên hắn thấy cô gái xinh đẹp ngồi ở vị trí tài xế. Tuy cô gái kia ăn mặc rất bình thường nhưng lại có phong thái và vẻ đẹp thật sự làm cho người ta động tâm.

Tại sao lại là một người phụ nữ như vậy không tuân thủ luật giao thông? Tên cảnh sát giao thông chợt ngây người, thế là lời nói đang chuẩn bị phát ra khỏi miệng cũng bị nuốt xuống.

- Tiểu Đinh, làm sao vậy?

Một âm thanh trong trẻo vang lên từ trong xe, khi câu hỏi nghi vấn vang lên thì một nữ cảnh sát xinh đẹp khí khái từ trên xe bước xuống. Nữ cảnh sát đi đến trước xe của Vương Tử Quân và Mạc Tiểu Bắc rồi mở miệng hỏi tên cảnh sát giao thông kia.

Khi thấy mặt nữ cảnh sát kia thì Vương Tử Quân chợt sững sờ, trong lòng thầm nghĩ thế giới này quá hẹp, vì sao lúc này lại đụng mặt đứa cháu gái kia chứ?

Khi Vương Tử Quân đang kinh ngạc thì Mạc Tiểu Bắc đã mở cửa xe ra, Đỗ Tiểu Trình cũng thấy Mạc Tiểu Bắc ngồi trong xe. Khi Mạc Tiểu Bắc còn ở huyện Lô Bắc thì Đỗ Tiểu Trình cũng ngẫu nhiên gặp mặt vài lần, lúc này Đỗ Tiểu Trình thấy người ngồi trong xe là Mạc Tiểu Bắc thì chợt sững sờ.

Ánh mắt hai người phụ nữ chợt giao vào nhau, Mạc Tiểu Bắc giống như có cảm ứng, nàng đột nhiên quay đầu nhìn thoáng qua Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân tuy cảm thấy mình không thẹn với lương tâm nhưng lúc này cũng không muốn hai người phụ nữ va chạm với nhau, thế cho nên hắn vội vàng xuống xe:

- Tiểu Bắc, giới thiệu cho em, vị này chính là Đỗ Tiểu Trình con gái của anh Đỗ ở huyện Lô Bắc, bây giờ đã đến công tác ở thành phố Sơn Viên.

Đỗ Tiểu Trình nhìn Vương Tử Quân từ trong xe đi ra với vẻ mặt tươi cười, trong lòng nàng chợt sinh ra cảm giác ê ẩm. Lúc này nàng càng xác định thân phận của Mạc Tiểu Bắc, bây giờ hai bên thật sự trùng hợp, đúng là không biết nói sao cho phải.

Tên cảnh sát giao thông thanh niên thấy đội trưởng của mình trở nên ngây ngốc thì thầm nghĩ, không phải đây là tình huống hai người phụ nữ tranh giành chồng đấy chứ? Nhưng lúc này hắn cũng không dám mở miệng, dù sao những chuyện thế này không chen vào sẽ hay hơn.

Mạc Tiểu Bắc khẽ gật đầu, nàng à một tiếng, sau đó quay sang Đỗ Tiểu Trình nói:

- Tôi không mang theo giấy tờ, nhưng cô xem thứ này được chưa?

Mạc Tiểu Bắc vừa nói vừa tùy ý đưa cho Đỗ Tiểu Trình xem một giấy chứng nhận màu đỏ.

Đỗ Tiểu Trình lúc này cũng không có tâm tư xem bên trong đó là thứ gì, nàng tùy ý nhìn lướt qua, sau đó đưa vào trong tay Mạc Tiểu Bắc, lại khẽ nói:

- Đồng chí, chuyện này coi như xong, nhưng tôi nhắc nhở ngài một câu, vì vấn đề an toàn của ngài vài người khác, kính mong sau này ngài lái xe chăm chú hơn.

Đỗ Tiểu Trình nói rồi chào một cái, lại ném cho Vương Tử Quân một ánh mắt cực kỳ có ý nghĩa, sau đó mới đi vào trong xe cảnh sát.

Kết thúc quá đáng chán, tên cảnh sát giao thông trẻ tuổi thấy như vậy thì thật sự đáng tiếc, nhưng hắn cũng không dám bới lông tìm vết, thấy Đỗ Tiểu Trình lên xe thì cũng ngồi lên theo.

Hai chiếc xe hầu như cùng khởi động, sau đó phân ra làm hai hướng. Vương Tử Quân nhìn bộ dạng không nói lời nào của Mạc Tiểu Bắc, hắn cảm thấy toàn thân không đúng, trầm mặc một lúc lâu cuối cùng nói:

- Vợ, anh và Đỗ Tiểu Trình thật sự không có gì, em cũng đừng hiểu lầm đấy.

Câu này vừa ra khỏi miệng thì Vương Tử Quân hận không thể cho chính mình một tát, đây không phải là càng nói càng xấu sao? Xem ra rượu không phải là thứ gì tốt, vốn không nói thì không có vấn đề, mở miệng giải thích thì càng nói càng thêm tô đen.

- Em biết rồi.

Mạc Tiểu Bắc đột nhiên quay sang cười cười với Vương Tử Quân, gương mặt với nụ cười sáng lạn lúc này giống như mặt trời tháng ba mùa xuân rực rỡ. Vương Tử Quân nhìn lướt qua nụ cười của nàng, hắn chợt sinh ra cảm giác say đắm.

Vương Tử Quân gần đây thích ngủ sớm, hôm nay hắn thật sự không muốn, hắn vung tay ôm Mạc Tiểu Bắc vừa rồi bị mình hành hạ vài lượt, hắn rất hy vọng thời gian cứ trôi qua như vậy.

Đáng tiếc là hôm nay Vương Tử Quân vẫn không thể nghỉ ngơi, hắn còn phải đi làm, cũng không có ít chuyện cần quan tâm. Vương Tử Quân nhìn Mạc Tiểu Bắc đang ngủ say, hắn suy nghĩ thế nào lại cầm lấy điện thoại, thầm nghĩ nếu công tác không thể xử lý hết ngay được, mình xin nghỉ là được.

Vương Tử Quân còn chưa gọi điện thoại đi thì chuông đã đổ dồn dập, Mạc Tiểu Bắc đang ngủ say bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, nàng vô thức ngồi dậy, khoảnh khắc này cơ thể tuyệt mỹ chợt lộ ra bên ngoài.

Vương Tử Quân tuy đã kết hôn với Mạc Tiểu Bắc một khoảng thời gian, thế nhưng lúc này hắn vẫn cảm thấy cực kỳ ngạc nhiên và ngây cả người, nhưng hắn lại lập tức cảm thấy tức giận vì Mạc Tiểu Bắc bị đánh thức.

Vương Tử Quân tiếp điện thoại, hắn thật sự có chút tức giận.

- Alo, bí thư Vương phải không, tôi là Lâm Thụ Cường, bí thư Âu Dương mời anh đến phòng làm việc của chị ấy.

Lâm Thụ Cường có vẻ rất vui, giọng điệu sung sướng, nhưng cảm giác vui vẻ này cũng không giống như đang nói lời nịnh nọt.

Nếu như Mạc Tiểu Bắc không bị đánh thức thì Vương Tử Quân sẽ không có vấn đề gì, nhưng lúc này hắn chợt nổi nóng, tâm tư không muốn đi làm cũng dần trở nên mạnh mẽ. Hơn nữa Mạc Tiểu Bắc cũng không ở lại được vài ngày, mà vấn đề dùng điện của trường nghề thanh niên cũng sẽ nhanh chóng được giải quyết mà thôi, thế cho nên hắn nói:

- Chủ nhiệm Lâm, anh giúp tôi nói một lời với bí thư Âu Dương, hôm nay tôi bị cảm lạnh, xin nghỉ một ngày.

Lâm Thụ Cường nghe nói Vương Tử Quân bị cảm lạnh thì dùng giọng quan tâm ân cần hỏi hai câu, sau đó khách khí cúp điện thoại.

- Anh nên đi làm, đừng ở nhà với em làm gì cả.

Mạc Tiểu Bắc khẽ ôm lấy Vương Tử Quân rồi lên tiếng.

- Không đi, hôm nay không đi làm.

Vương Tử Quân đưa mắt nhìn bộ dạng rút người vào trong chăn của Mạc Tiểu Bắc, trong lòng không khỏi bùng lên ý nghĩ xấu xa, hai bàn tay nhanh chóng thò vào bên trong chăn.

Hai người vui đùa ầm ĩ, tất nhiên sẽ làm cho gian phòng tràn đầy xuân sắc.

Vương Tử Quân ở bên này đang vui vẻ thì trong phòng làm việc của Âu Dương Dương ở tỉnh đoàn lại có người liên tục cười lạnh, Âu Dương Dương nghe Lâm Thụ Cường báo cáo Vương Tử Quân xin nghỉ thì cũng không nói gì thêm. Nhưng Triệu Nguyên Cố ở bên cạnh lại cười lạnh:

- Bí thư Âu Dương, chị thấy chưa, bí thư Vương của chúng ta rõ ràng là lâm trận bỏ chạy. Không có năng lực thì không nên ôm đồ sứ, bây giờ thì hay quá rồi, làm nửa vời như vậy đấy, rõ ràng là không có bản lĩnh xử lý vấn đề với cục điện lực, bây giờ đứt gánh giữa đường.

Lời nói của Triệu Nguyên Cố làm cho Âu Dương Dương không khỏi nhíu mày, tối qua đã có không ít học viên trong trường nghề thanh niên vì không có điện mà sinh ra kháng nghị tập thể, đó cũng là sự thật. Nhưng quan hệ giữa Chúc Nghiêm Dương và Vương Tử Quân ở tỉnh đoàn là thế nào thì ai cũng biết, bây giờ Vương Tử Quân muốn xin nghỉ một ngày, Triệu Nguyên Cố cho ra suy đoán như vậy cũng không phải không có lý.

Khi thấy Âu Dương Dương không nói gì thì Triệu Nguyên Cố tranh thủ nói tiếp:

- Bí thư Âu Dương, chuyện này phải nhanh chóng giải quyết, những học viên kia nói nếu tiếp tục không có điện thì sẽ đến cục điện lực náo loạn, như vậy cũng thật sự không tốt.

Âu Dương Dương khẽ gật đầu, tuy đây là lỗi của cục điện lực, thế nhưng nếu lãnh đạo tỉnh thật sự truy cứu thì rất có thể sẽ đánh cho mỗi bên một roi. Cục điện lực là một xí nghiệp lớn của tỉnh, có thể sẽ không có vấn đề gì, thế nhưng tỉnh đoàn sợ rằng sẽ khó thể nào chịu nổi sự phẫn nộ của lãnh đạo.

- Bí thư Nguyên Cố, anh xem chuyện này nên giải quyết sao cho tốt đây?

Âu Dương Dương khẽ xoa đầu, nàng quay sang nói với Triệu Nguyên Cố.

- Bí thư Âu Dương, chuyện này Vương Tử Quân đã làm không thành, không bằng chúng ta đi thử. Tôi có chút quan hệ với các lãnh đạo cục điện lực, nếu đến tìm có lẽ bọn họ cũng nể mặt vài phần.

Triệu Nguyên Cố cố tình dùng giọng nghiêm túc nói với Âu Dương Dương.

Âu Dương Dương cũng không ngờ Triệu Nguyên Cố lại chủ động chờ lệnh của mình. Nàng và đối phương đã cộng tác nhiều năm, nàng biết rõ đối phương là loại người trơn nhẵn khó nắm bắt, bây gời sao lại như vậy? Một chuyện mà chính nàng cũng khó thể nắm chắc, nhưng bây giờ đối phương lại muốn tiếp nhận xử lý.

Triệu Nguyên Cố lại tỏ ra cực kỳ thản nhiên khi đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của Âu Dương Dương. Suy đoán của Âu Dương Dương với hắn là rất đúng, vì hắn chưa từng làm chuyện gì mà không nắm chắc, nhưng những chuyện mà hắn có thể nắm chắc, Triệu Nguyên Cố hắn trước nay chưa từng nương tay bao giờ.

Triệu Nguyên Cố nghĩ đến tình huống gặp mặt La Xương Hào vào ngày hôm qua mà không khỏi cười thầm, không ngờ rằng Vương Tử Quân lại có oán thù với La Xương Hào. Nếu không được La Xương Hào đồng ý sẽ giật dây giúp hắn tìm được nguồn điện, hắn cũng sẽ không giật dây để đám học viên náo loạn, càng không chủ động đâm đầu vào trò nguy hiểm này.

Làm cho Vương Tử Quân mất hết mặt mũi ở tỉnh đoàn, đây chính là yêu cầu của La Xương Hào với Triệu Nguyên Cố. Lúc này Vương Tử Quân xin nghỉ càng làm cho Triệu Nguyên Cố cảm thấy cơ hội của mình đã đến. Hắn và Vương Tử Quân tuy không có thù oán gì, thế nhưng hắn thân là phó bí thư tỉnh đoàn, hắn và đối phương cũng có cạnh tranh, nếu có cơ hội cũng phải ngáng chân đối phương.

Có ba vị phó bí thư mà chỉ có một vị trí bí thư, bây giờ Vương Tử Quân lại quá tỏa sáng, Triệu Nguyên Cố sao lại cam tâm tình nguyện bị một phó bí thư khác chèn ép cho u tối.

Âu Dương Dương trầm ngâm một lúc, lúc này nói:

- Cũng được, vậy xem như vất vả cho bí thư Triệu, nhưng bây giờ nhiệm vụ quan trọng nhất của chúng ta chính là đến trường nghề thanh niên an ủi các vị học viên, sau khi làm tốt công tác an ủi thì chúng ta mới đến cục điện lực để thương lượng vấn đề cung cấp điện.

Triệu Nguyên Cố khẽ gật đầu, đến lúc này hắn cũng đã suy nghĩ rất chặt chẽ, trước tiên phải đi trấn an học viên, đây chính là hành vi nằm trong suy tính của hắn. Thâm chí hắn đã nghĩ kỹ mình sẽ nói thế nào, quan tâm học viên ra sao, những lời phát biểu khi gặp đám học viên trường nghề thanh niên không những phụ trợ cho tư thái hiên ngang của hắn, càng làm nổi bật trò mèo gặp việc bỏ chạy của một số người.

Thời gian khẩn cấp, sau khi có quyết định thì Âu Dương Dương đưa theo Triệu Nguyên Cố và Lâm Thụ Cường chạy về phía trường nghề thanh niên. Vì muốn bôi thuốc vào mắt Vương Tử Quân, thế cho nên Triệu Nguyên Cố cố ý ngồi xe của Âu Dương Dương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK